Chương 1324: Giáo sư Tân
Chương 1324: Giáo sư Tân
Những áp lực mà giáo sư Tân phải đối mặt lúc đó khủng khiếp cỡ nào, chỉ trong lời nói của các đàn anh, đàn em và các lãnh đạo mới có thể nhận ra. Lúc đó, bệnh viện đã cho cô ấy nghỉ phép mấy ngày để nghỉ ngơi.
Nhận được thông báo rằng trong thời gian nghỉ phép của giáo sư Tân, cô ấy sẽ đi theo một giáo sư khoa nội mới để tiếp tục hành trình thực tập của mình. Vốn dĩ tưởng rằng sẽ cho cô trở về khoa nội hô hấp và đi theo một giáo sư khác trong khoa nội hô hấp. Kết quả là để cho cô tiếp tục trở về khoa cấp cứu làm việc. Tạ Uyển Doanh đoán là cô ấy và lớp trưởng sẽ làm việc với bác sĩ Đổng. Bác sĩ Đổng không có nghỉ bù, tiếp tục một tuần làm việc ca đêm. Một lần nữa phá vỡ những suy đoán của cô.
Đợi đến ngày hôm đó trở về khoa cấp cứu làm việc, lúc bước vào phòng khám bệnh của khoa nội, nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc đang ngồi trên ghế bác sĩ: Đàn anh Vu?
“Doanh Doanh.”
Cùng đứng trong phòng khám bệnh còn có bạn học Phùng Nhất Thông, là bạn cùng ký túc xá với Triệu Điềm Vĩ, cũng chào cô một tiếng.
Cô nhẹ nhàng đến gần bạn học, khẽ giọng nói: “Hiện giờ đến phiên cậu đến khoa nội tiêu hóa à?”
“Ừm.” Phùng Nhất Thông gật đầu: “Đi theo học tập đàn anh Vu. Mấy ngày nay đàn anh Vu phải thay thế giáo sư Tân của cậu đến khám bệnh tại khoa cấp cứu.”
Đàn anh Vu không phải phó chủ nhiệm sao? Phó chủ nhiệm cũng phải đến khoa cấp cứu làm việc sao? Người của Hiệp hội y khoa quốc gia nhiều như vậy, sao phải cần đàn anh Vu đích thân “xuất trận”. Chuyện này dường như có chút đáng ngờ.
Trong lòng Tạ Uyển Doanh dấy lên nghi ngờ.
Vu Học Hiền tạm thời không để ý đến bọn họ, anh ấy đang nói chuyện điện thoại với người khác, xoay người lại, tay phải cầm điện thoại, tay trái kéo phẳng áo blouse trắng trên người, góc mặt lộ ra vẻ lạnh lùng,
Trên thực tế, anh ấy không nói chuyện, mà chỉ đang nghe đối phương lải nhải.
Người phía đầu dây bên kia nói chuyện với giọng rất lớn, Tạ Uyển Doanh và Phùng Nhất Thông đứng bên cạnh cũng có thể nghe ra được dường như là giọng nói của đàn chị Khương.
“Anh chạy đến khoa cấp cứu làm gì vậy? Muốn đến khoa cấp cứu thì em có thể đến, một phó chủ nhiệm như anh tranh đi làm gì? Vì Doanh Doanh có phải không?”
Người nào không biết còn tưởng là đàn chị Khương phàn nàn như vậy là đang mắng bạn trai ngoại tình. Ý đồ của việc mắng bạn trai của Khương Minh Châu chính là: Anh có biết không, em cũng muốn ngoại tình với Doanh Doanh.
“Em đến hướng dẫn cô ấy không được sao? Cần một phó chủ nhiệm như anh đến hướng dẫn cô ấy sao?” Khương Minh Châu ở đầu dây bên kia tức giận đến mức giậm chân. Nghĩ đến việc cô ấy đã hy vọng và mong đợi biết bao lâu, giây phút biết tin đàn em phải đến khoa nội hô hấp, cô ấy chán nản rất lâu. Cuối cùng cũng có cơ hội như thế, vậy mà lại bị bạn trai mình nhanh chân cướp trước.
Phó chủ nhiệm sao lại không thể hướng dẫn chứ? Lúc trước không phải Đàm Khắc Lâm hướng dẫn sao? Không phải Đào Trí Kiệt hướng dẫn sao? Đến lượt khoa nội hô hấp thì không biết vì sao đột nhiên lại sắp xếp Tân Nghiên Quân. Trong lòng một nhóm người bọn họ đã lo nghĩ rằng việc Tân Nghiên Quân không thể hướng dẫn được cho Tạ Uyển Doanh là bình thường. Xuất phát điểm của Tạ Uyển Doanh rất cao, giáo sư thông thường hướng dẫn không nổi. Đàm Khắc Lâm và Đào Trí Kiệt gặp nhiều khó khăn khi đứng trước mặt cô. Thế mà không ngờ Tân Nghiên Quân này lại có thể dùng phương pháp bất cần, bất ngờ đến cực điểm, làm cho một nhóm người chỉ có thể lắc đầu rồi thở dài.
Việc bệnh viện sắp xếp cho Tân Nghiên Quân đi theo phó chủ nhiệm này vài ngày, để anh ấy hướng dẫn trong thời gian cô ấy nghỉ ngơi thực ra cũng là một điều tốt. Các phương pháp bất cần của Tân Nghiên Quân nói thẳng ra là, ngoại trừ chuyện tạo ra cho Tạ Uyển Doanh nhiều cơ hội và dũng khí để làm việc độc lập, thì cô ấy chẳng thể dạy cho Tạ Uyển Doanh được gì cả.
Có thể sự sắp xếp của bệnh viện lúc đầu cũng là hy vọng cô có thể có cơ hội tập luyện nhiều hơn. Chỉ là, khoa nội hướng dẫn một thiên tài như thế, cũng không thể không dạy thứ gì.
Có người nói rằng ở Bắc đô lúc đó, một nhóm giáo sư đến dạy Tống Học Lâm về nội khoa. Bản thân Tống Học Lâm không có hứng thú với nội khoa, thế nhưng, các giáo sư rất hứng thú vì họ có thể có được cảm hứng lâm sàng và những đột phá về tư duy khi tiếp xúc với sinh viên này.
Chung quy thì, một phó chủ nhiệm như anh ấy đến dạy cho Tạ Uyển Doanh chắc chắn là không giống với một bác sĩ phụ trách đến dạy.