Chương 1488: Ý kiến bác sĩ phải thận trọng
Chương 1488: Ý kiến bác sĩ phải thận trọng
“Em ấy gọi điện cho tôi nói ngày mai quay lại, tôi nói không cần gấp, em ấy bảo người ở nhà giục em ấy quay lại để không chậm trễ việc học.” Nhậm Sùng Đạt nói, trong lòng thầm nghĩ sinh viên trong lớp này mỗi một người đều tương đối trưởng thành chững chạc, rất ít khi gây rắc rối cho người giảng viên anh.
Bạn học Phan về nhà tham dự đám tang của ông nội, không biết tâm trạng như thế nào. Một mặt Tạ Uyển Doanh hy vọng bạn học Phan nhanh chóng phấn chấn lên, mặt khác luôn cảm thấy sự việc này rất đáng tiếc.
“Em rất quan tâm em ấy.” Nhậm Sùng Đạt hỏi, Tào Dũng cũng tò mò mức độ quan tâm của cô đối với việc này.
Một lớp sỉ số 50 người, thời gian đã học mấy năm trong nhà bạn học tỷ lệ xảy ra chuyện rất cao. Không chỉ Phan Thế Hoa, năm ngoái nam sinh kia trong lớp có người nhà mất chưa từng gặp mặt cô cũng đến hỏi thăm.
Chủ yếu là chuyện này của bạn học Phan rất giống với ông ngoại của cô. Tạ Uyển Doanh không thể nói ra miệng. Đối với sự chú ý của giảng viên và đàn anh Tào, cô giật khóe miệng: “Chỉ là tình cờ thôi. Trước đó những bạn học khác trong lớp xảy ra chuyện, bọn họ không có nói với em.”
Là nữ sinh duy nhất trong lớp, thường ngày tiếp xúc nhiều với hai đàn chị, cùng với nam sinh gần như trạng thái cách ly thông tin.
“Ngày mai, lớp trưởng các em phải lên lớp không có thời gian. Em nghỉ đến giúp tôi một số việc ở văn phòng.” Nhậm Sùng Đạt cũng nắm bắt cơ hội để giúp mình bắt cu li.
Tào Dũng nheo mắt, nhìn nhìn anh.
Nhậm Sùng Đạt nhận được ánh mắt của anh, nhớ đến mình đang bắt cô gái anh thích làm cu li ở trước mặt người ta, nuốt nước miếng trong cổ họng. Muốn thay đổi đổi cũng đã không kịp nữa rồi.
Tạ Uyển Doanh sảng khoái đáp: “Không thành vấn đề.”
Đi giúp giảng viên làm việc thật tốt biết bao, có thể ở trong văn phòng giáo sư xem trộm thông tin nội bộ.
Nhìn thấy cô rất muốn đi, Tào Dũng không phản đối nữa.
Tiếp đó Nhậm Sùng Đạt thảo luận các vấn đề kỹ thuật với Tào Dũng: “Khoa trị liệu khối u phụ khoa của bệnh viện chúng ta nổi tiếng, nhưng khoa sản thì hơi kém.”
Xét về chuyên ngành khoa sản, bệnh viện toàn diện top ba sẽ nhường chỗ cho các bệnh viện chuyên khoa giống như bệnh viện chăm sóc sức khỏe mẹ và bé. Ai bảo các bệnh viện chuyên khoa khác mỗi ngày tiếp nhận sinh ra vô số trẻ em, khoa sản cũng giống như các chuyên khoa y tế khác, kỹ thuật bác sĩ phải dựa trên kinh nghiệm tích lũy. Sản phụ tiếp quản càng nhiều, bệnh của phụ sản càng biết nhiều hơn, các bác sĩ càng có thể kịp thời dự đoán được những vấn đề có thể xảy ra của thai phụ.
“Vợ chồng bọn họ làm việc ở bệnh viện chúng ta, muốn tạo thuận lợi để xây dựng hồ sơ tại khoa sản chúng ta.” Nhậm Sùng Đạt nói.
Trên thực tế người trong bộ phận bệnh viện, càng hiểu rõ chỗ nào trình độ kỹ thuật nào tốt, không nhất thiết phải lựa chọn khám chữa bệnh tại bệnh viện của mình.
“Cậu ấy hối hận sao? Sớm biết đưa vợ cậu ấy đến bệnh viện chăm sóc sức khỏe mẹ và bé sao?” Tào Dũng hỏi.
“Cậu ấy hiện tại hối hận cũng vô dụng. Vậy nên nóng lòng không biết phải làm như thế nào. Nếu không cậu giúp cậu ấy ra mặt nói chuyện với chủ nhiệm Lâm đi?”
“Chủ nhiệm Lâm cho cô ấy xuất viện sao?”
“Trước khi tôi đến gặp cậu nhận được điện thoại của cậu ấy, kết quả xét nghiệm nói không phải là nước ối. Chủ nhiệm Lâm cho rằng vấn đề không nghiêm trọng, bảo ở lại bệnh viện quan sát hai ngày nếu không sao thì có thể trở về nghỉ ngơi, đợi sắp đến ngày sinh rồi đến bệnh viện. Cậu ấy cảm thấy giày vò tới giày vò lui như vậy khiến cho người khác bất an.
Kỹ thuật bác sĩ tốt thể hiện ở chỗ sẽ không dễ dàng thay đổi ý kiến đi đi lại lại. Mỗi lần thay đổi ý kiến tùy tiện, đều sẽ mang lại cảm giác rất bất an cho bệnh nhân.
Chủ nhiệm Lâm có thể nghĩ rằng bệnh nhân là đồng nghiệp bệnh viện, không quan tâm đến chi tiết sự việc nhỏ này.
Thời khắc này, thật lòng mà nói, Tào Dũng cũng cảm thấy khoa sản bệnh viện mình hình như có chút không đáng tin cậy, nói: “Nếu như vậy, không bằng để vợ cậu ấy ở nhà nghỉ dưỡng, bản thân quan tâm nhiều hơn.”
“Nếu trong nhà bọn họ có người có thể chăm sóc Hiểu Băng, thì không sao. Cậu quên rồi sao, hai vợ chồng họ ở riêng. Quê và người nhà hai người cũng cách xa vạn dặm.”