Chương 1510: Anh em
Chương 1510: Anh em
Hai câu nói trong ngành của Đinh Văn Trạch dường như đã phơi bày Tạ Uyển Doanh “làm bộ làm tịch” giống như dáng vẻ chuyên gia y học rất hiểu biết,.
Tạ Uyển Doanh là giả bộ hiểu hay thật sự hiểu biết, Thượng Tư Linh không xác định được. Em gái họ này của chồng hiện đang học ở thủ đô, bình thường không gặp mặt, tất cả những thông tin cô ấy biết được chỉ có thể là nghe Tôn Dung Phương nói.
Nghe nói Tôn Dung Phương không có thời gian thăm con gái mình, cũng là nghe bản thân Tạ Uyển Doanh nói rất nhiều.
Tôn Dung Phương có thể đi ngược sự thật thổi phồng về con gái mình, nhưng Thượng Tư Linh cô ấy thì không thể, vì liên quan đến tính mạng của chồng mình.
Chị dâu hoàn toàn không nói chuyện nữa, Đinh Văn Trạch không nhịn được mà cười bật thành tiếng.
Giống như ba mẹ mình đã nói, em gái họ này nói là đã đậu vào Quốc Hiệp không thể gây ra khó khăn nào.
Thượng Tư Linh là không biết, trong khoa ngoại đối với bác sĩ nữ trên cơ bạn là từ chối. Nếu Thượng Tư Linh biết được điều này, đừng nói là ôm hy vọng với Tạ Uyển Doanh, nên được gọi là ôm lấy tuyệt vọng.
Đinh Văn Trạch cởi áo khoác Adidas sành điệu trên người xuống, thần thái sáng lạng.
Anh họ nhỏ này rất giống với dì họ và dượng họ của cô, yêu thích lợi dụng địa vị ưu thế trong ngành để đả kích người ngoài ngành. Vừa vặn ngành y học này liên quan đến tính mạng con người, người bình thường thực sự không dám đắc tội với bác sĩ.
Thực sự anh họ nhỏ cố ý khinh thường cô cũng không sao, thực lực như thế nào phải nói rõ ràng, không cần cùng phí lời quá nhiều với bất kỳ ai. Điều duy nhất để cô cần phải đặc biệt chú ý và lưu tâm là những lời này của Đinh Văn Trạch không đơn thuần chỉ là nhắm vào cô, mà đối phương rõ ràng đang có ý đả kịch trái tim mỏng manh của Thượng Tư Linh và Tiêu Thụ Cương.
Tâm trạng Tạ Uyển Doanh càng trở nên nặng nề hơn.
Lúc này cô căn bản có thể khẳng định những gì mình đoán trước đó là không sai lầm. Người ta đối với anh họ lớn của cô thật sự rất ghét bỏ, chán ghét găm sâu trong tim, không cách nào kiềm chế được.
Làm bác sĩ, trên cơ bản nhất định phải có đồng cảm. Có thể khiến một bác sĩ gắp đá bỏ xuống giếng đối với một bệnh nhân đang bị thương nặng tính mạng hấp hối, chỉ có là sự tích tụ tình cảm đặc biệt lâu dài.
Bác sĩ cũng giống như người bình thường, bác sĩ cũng sẽ có nhiều dòng cảm xúc lưu động khác nhau. Chuyện này bệnh nhân thông thường hoàn toàn không cần phải lo lắng. Số lần tiếp xúc giữa bác sĩ và bệnh nhân thông thường ít, không có cơ hội nảy sinh tình cảm đặc biệt, thông thường đối tượng bác sĩ có tình cảm đặc biệt chỉ tồn tại ở trong các mối quan hệ cá nhân của họ.
Ở giữa anh họ nhỏ và anh họ lớn có khúc mắc, trong khúc mắc này ai đúng ai sai?
Đối với Đinh Văn Trạch chắc chắn sẽ không tự nhận là mình sai, chỉ nhìn anh ta giả mù sa mưa hỏi Thượng Tư Linh: “Tiêu Thụ Bằng chưa đến thăm anh của anh ta sao?”
Thượng Tư Linh có một chú nhỏ, tức là em trai Tiêu Thụ Bằng của Tiêu Thụ Cương.
Tiêu Thụ Bằng từ nhỏ đến lớn không thích học hành, lúc học cấp hai đã trở thành một tên du côn, sau đó bị anh trai Tiêu Thụ Cương này bắt về nhà đánh đập giáo dục. vì vậy Tiêu Thụ Bằng không thể nói rằng đã hối cải đã làm con người mới, may mắn thay không có chuyện giết người phạm tội vào tủ mà cản trở con đường sự nghiệp của anh trai mình.
Chu Nhược Tuyết không quản được chuyện con trai nhỏ, không thể quản lý được, mặc cho con trai nhỏ tự sinh tự diệt ở quê nhà. Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng Chu Nhược Tuyết vẫn luôn cảm thấy áy náy với con trai nhỏ. Lúc chống bị bệnh mất sớm, bà ấy chỉ có thể một mình bận rộn công việc để nuôi sống gia đình, con trai nhỏ không giống như con trai lớn của bà, lúc đó tuổi còn nhỏ, học hành sa sút đều là vì thiếu vằng người mẹ như bà ấy bên cạnh. Chính vì thế, Chu Nhược Tuyết đã đưa hết số tiền trong trai cho con trai nhỏ, thậm chí tiền con trai lớn nuôi bà ấy cũng lén lút gởi cho con trai nhỏ tiêu xài.
Thượng Tư Linh trong lòng đã sớm phê bình việc làm này của mẹ chồng, không xem thường chú nhỏ này, không trông cậy đối phương sẽ đến giúp đỡ chồng cô.