Chương 1511: Chờ đợi kỳ tích
Chương 1511: Chờ đợi kỳ tích
Đinh Văn Trạch nhất định phải nhắc đến Tiêu Thụ Bằng, chẳng quan là muốn chứng minh rằng Tiêu Thụ Cương này làm anh trai không ra làm sao, để cho một đám em trai từng đứa một ghét bỏ anh ấy. Bây giờ xảy ra tai nạn giao thông sắp chết cũng xem như là đáng bị.
Khi còn nhỏ Đinh Văn Trạch anh ta đã hơn thua không một lần chịu thua Tiêu Thụ Cương. Không có gì hơn là mình làm sai gây chuyện, bị Tiêu Thụ Cương cáo trạng ở trong nhà. Ở trong lòng Đinh Văn Trạch, anh trai thích cáo trạng chắc chắn không phải là anh trai tốt, anh trai tốt là phải bao che cho em trai giúp em trai chùi mông. Có họa cùng chịu có phước cùng hưởng, thì đó mới là anh em tốt. Loại anh trai Tiêu Thụ Cương này đâm sau lưng em trai chẳng qua chỉ vì lợi ích của bản thân, để bản thân có thể ghi điểm trước mặt người lớn.
Tiêu Thụ Cương làm người hơi chính trực một chút, vì vậy luôn được lãnh đạo trọng dụng.
Mỗi lần Tiêu Thụ Cương có một số tin tức tốt truyền ra, đối với những người em trai ghét bỏ anh trai mà nói, chỉ có thể tăng thêm một cấp ghét bỏ.
Nói đến đây hôm nay anh ta dành chút thời gian ghé thăm, một là vì ba mẹ anh ta nói, làm người không thể để cho người ta có lời đàm tiếu, anh ta thân là bác sĩ, càng phải đến để bày bỏ lòng tốt của mình. Hai là, anh ta muốn tận mắt nhìn thấy Tiêu Thục Cương sẽ có kết cục như thế nào.
Chỉ cần đi ngang qua phòng bệnh nhìn vào bên trong, bộ dạng đó của Tiêu Thụ Cương cũng đủ khiến cho anh ta và ba mẹ anh ta thổn thức không thôi. Mấy năm trước Tiêu Thụ Cương dáng vẻ hớn hở kiêu ngạo, nói chuyện hoàn toàn không thèm để ý đến gia đình bọn họ, bây giờ người này nằm trên giường gần như tàn tật.
Tiêu Thụ Cương nhất định sẽ trở thành người tàn tật. Anh ta và ba mẹ anh ta đều là bác sĩ, sớm đã dự đoán được vết thương của Tiêu Thụ Cương sẽ có kết cục như vậy.
Nghĩ xem anh ta và ba mẹ anh ta thật sáng suốt, lúc biết đối phương xảy ra chuyện liền lập tức giả chết, chết sống không để cho Tiêu Thụ Cương chuyển đến đơn vị anh ta điều trị, nếu không chắc chắn sẽ gây cho anh ta rất nhiều phiền phức.
Tại sao anh ta phải gặp phiền phức để giúp Tiêu Thụ Cương điều trị chứ? Ngược lại, Tiêu Thụ Cương sẽ không cảm kích anh ta, Tiêu Thụ Cương cũng chưa không thích anh ta.
Đinh Văn Trạch cứ bình chân như vại mà đứng, giống như đang yên lặng chờ bác sĩ điều trị chính ở đây tuyên bố mạng sống của Tiêu Thụ Cương đã chấm hết.
Trong lòng Tạ Uyển Doanh hiểu rõ: Đừng hy vọng người anh họ nhỏ này sẽ giúp liên hệ với bác sĩ ở bệnh viện trực thuộc học viện y Trung Sơn điều trị vết thương cho anh họ lớn. Người ta ghét hay không là một chuyện, người ta chắc chắn đã tính toán xong sẽ không để chuyện này trở thành gánh nặng cho mình.
Bầu không khí đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Bác sĩ Tưởng không phải người thân của gia đình người ta cũng nhận thấy sự kỳ lạ trong bầu không khí này, có chút lo lắng cho bản thân liệu có bị kéo vào vũng nước đục nào không, muốn rời đi, vội nói với người nhà bệnh nhân: “Những gì giáo sư Hà bảo tôi truyền đạt tôi đã nói rồi, nếu người nhà các người không có vấn đề gì....”
“Cái gì? Giáo sư Hà nói cái gì?” Thượng Tư Linh lo lắng kéo tay Tạ Uyển Doanh, trước đó cô không ở đây nên không nghe thấy, không biết bác sĩ Tưởng đã nói những gì.
Giáo sư Hà bảo bác sĩ Tưởng quan sát bệnh nhân lần nữa, ý tứ chỉ có vậy. Sau khi tìm kiếm sự giúp đỡ ở các bên không có tin tức hữu hiệu nào, bệnh nhân chỉ còn một con đường duy nhất để cứu sống: Chờ đợi kỳ tích.
Có một số bệnh nhân giống như anh họ lớn của cô, thể trạng trước tai nạn giao thông tốt nên có thể cố gắng vượt qua khó khăn. Vấn đề là giống những gì cô đã nói trước đó, sau khi tế bào cơ tim chết vì thiếu máu cục bộ, chức năng của tim sẽ không thể trở lại mức ban đầu.
Đây là một vấn đề cần làm sáng tỏ. Nhồi máu cơ tim không có nghĩa là bệnh nhân nhất định sẽ chết, chỉ có bệnh nhân bị nhồi máu cơ tim diện rộng mới đột tử. Tuy nhiên, nếu bác sĩ phát hiện bệnh nhân bị nhồi máu cơ tim sẽ đề nghị phẫu thuật nạo vét mạch máu càng sớm càng tốt, vì tế bào cơ tim trong nhồi máu cơ tim cấp tính chỉ ở trạng thái thiếu máu cục bộ trong một khoảng thời gian và không chết.