Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1714 - Chương 1714: Nguyên Nhân Khó Sinh

Chương 1714: Nguyên nhân khó sinh
Chương 1714: Nguyên nhân khó sinh
Chương 1714: Nguyên nhân khó sinh




Nơi mà ngón tay của bác sĩ đưa vào gây đau đớn cho sản phụ, không thể không có cảm giác. Chỉ có thể nói rằng bệnh nhân giường số sáu thực sự là đau đến chết lặng.

Dù sao đi nữa, bác sĩ Bành hỏi học trò: “Kết quả kiểm tra của cô ấy như thế nào?”

“Độ giãn tử cung gần bằng tám ngón tay.” Tạ Uyển Doanh nói, “Vấn đề của cô ấy không phải là chuyển dạ, mà là ống sinh, liên quan đến khung xương chậu, phải tiến hành mổ lấy thai. Đường kính ngoài của xương cùng của cô ấy nhỏ hơn 16cm khoảng 15.5, đường kính trước sau của lối vào khung chậu nhỏ hơn 8 khoảng 7.8, đường kính lưỡng đỉnh của thai nhi là 9.3, rõ ràng là khung xương chậu không cân xứng. Dấu hiệu xấu hổ* của thai nhi hẳn là dương tính, thai nhi không thể vào ống sinh nếu không vào xương chậu, không thể sinh tự nhiên.”

*Tra baidu 跨耻征 ra tên tiếng anh là ‘Trans shame sign’ nhưng vẫn không tìm ra thêm được nguồn nào để dịch cho thuần Việt cả

Nguyên nhân làm cho sản phụ khó sinh đại khái chia làm ba loại, loại thứ nhất là vấn đề sức khỏe, chủ yếu là do tử cung yếu, người mẹ không thể dùng sức của mình để đẩy em bé ra ngoài. Loại thứ hai là vấn đề ống sinh. Vấn đề lâm sàng phổ biến nhất là vấn đề về ống sinh tại khung xương chậu. Loại thứ ba là vị trí của thai nhi bất thường. Bệnh nhân giường số sáu rõ ràng là nguyên nhân thứ hai. Khung xương chậu nhỏ, đầu thai nhi phát triển bình thường. Đầu thai nhi không thể lọt qua lối vào khung chậu của người mẹ, đây rõ ràng là sự không cân xứng của khung xương chậu.

Còn có, người bình thường gọi là sinh mổ, còn các học giả y khoa phải gọi tên nó theo tiêu chuẩn giải phẫu gọi là mổ lấy thai.

Bác sĩ Bành và bác sĩ Trịnh nghe xong lời cô nói, bác sĩ Bành lập tức hỏi bác sĩ Trịnh: “Cô ấy đã đọc hồ sơ bệnh án của bệnh nhân chưa?”

“Làm sao có thể? Tôi vừa mới dẫn cô ấy tới tìm cô.”

Do phải tiếp nhận nhiều bệnh nhân, bác sĩ Bành không nhớ được số liệu lâm sàng của tất cả bệnh nhân. Một lần nữa cô lấy hồ sơ bệnh án của bệnh nhân giường số sáu lật ra xem, phát hiện các giá trị mà bạn học Tạ đề cập gần như là giống với các báo cáo kiểm tra trong hồ sơ bệnh án.

Bác sĩ Bành ngẩng đầu lên, cùng với bác sĩ Trịnh bốn mắt nhìn vào mặt học trò: Kỳ quái, đây là có chuyện gì?

Theo đánh giá trực quan, cơ thể bệnh nhân này gầy, xương lồi ra nhiều, rất dễ dàng nhìn ra. Mặc dù vậy, thực sự có thể đoán rằng nó tương tự như cơ thể được đo bằng dụng cụ. Trong thực tế lâm sàng, có thể nói rằng rất ít sinh viên y khoa có thể làm được. Các bác sĩ lớn tuổi mà nói dựa vào kinh nghiệm cũng có thể đoán ra được tám, chín phần mười.

Đặt hồ sơ bệnh án xuống, bác sĩ Bành đeo găng tay kiểm tra cổ tử cung của bệnh nhân, thật sự đã bị giãn đến bảy tám ngón tay. Phiền phức thật. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cả người mẹ và thai nhi đều sẽ gặp nguy hiểm. Cô ấy vội vàng lấy điện thoại di động liên lạc với chủ nhiệm Dương, rồi chạy ra khỏi phòng sinh gọi người nhà nói chuyện.

Bác sĩ Trịnh mang theo hai bạn học cùng đi ra ngoài, lo lắng một mình bác sĩ Bành sẽ yếu thế khi một mình đối mặt với những người nhà vô lý đó.

“Người nhà của Lý Đào Lệ, là người nào, mời bước qua đây.” Bước ra khỏi cửa phòng sinh, bác sĩ Bành nhìn người nhà của bệnh nhân giường số sáu.

Một lúc sau có một nam thanh niên và hai người phụ nữ đi tới. Ba người theo thứ tự là chồng của bệnh nhân, mẹ chồng và mẹ ruột.

“Tình hình của vợ tôi sao rồi bác sĩ? Cô ấy mới sinh à?” Chồng của bệnh nhân hỏi.

"Tình hình này của cô ấy lúc trước chủ nhiệm Dương đã nói với mọi người là không thể sinh thường được. Đã mở cổ tử cung có nghĩa là cô ấy sẽ sớm bước vào giai đoạn chuyển dạ thứ hai."

“Vậy để cô ấy sinh nhanh đi. Chúng tôi ở đây đợi.”

“Đầu thai nhi quá lớn, xương chậu của cô ấy lại quá nhỏ. Thai nhi từ đầu đến cuối không ra được sẽ chết trong bụng của cô ấy vì khó sinh.”

“Tôi nghe không hiểu.” Chồng của bệnh nhân xua tay muốn bác sĩ Trần trước tiên ngừng nói chuyện, “Nếu xương chậu của cô ấy nhỏ, làm sao đứa trẻ có thể ở trong bụng cô ấy được. Đừng tưởng tôi không biết xương chậu là cái gì, xương chậu là xương bụng.”

Bác sĩ Bành trong lòng muốn chửi thề, nghĩ tại sao lúc này không có thời gian lại đi phổ biến kiến thức y học cho người nhà bệnh nhân. Trên thực tế, loại tình huống này là nhà nước quy định phụ nữ mang thai đi khám thai định kỳ để phòng ngừa một số vấn đề, đáng lẽ trong thời gian khám thai định kỳ đã phải phát hiện ra, bác sĩ khám thai sẽ nhắc nhở sản phụ và gia đình yêu cầu sinh mổ.





Bình Luận (0)
Comment