Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1766 - Chương 1766 - Ai Choáng Váng

Chương 1766 - Ai choáng váng
Chương 1766 - Ai choáng váng

Tạ Uyển Doanh ngồi ở vị trí đỡ đẻ, tay phải giữ đầu nhỏ của em bé, chỉ chờ sản phụ dùng sức. Thế nhưng, trong tình huống hiện tại đừng nói đến việc chuyển tư thế thai nhi, tư thế thai nhi chính xác bằng phương pháp dùng sức như vậy của sản phụ này thì đừng nghĩ đến việc đưa em bé ra ngoài. Lúc này, cô nghe thấy giọng nói của giáo sư Trịnh ở bên cạnh.

“Chuẩn bị kẹp forceps.” Bác sĩ Trịnh nói với y tá.

Sản phụ co thắt tử cung không còn sức lực hoặc dùng lực không đúng, để tránh quá trình chuyển dạ kéo quá dài, phương pháp thường dùng trên lâm sàng là dùng kẹp forceps.

Forceps là một cặp kẹp kim loại, khi sử dụng sẽ kẹp đầu em bé, cần phải lót gạc trước để giảm áp lực lên đầu em bé, tránh đối đa làm tổn thương đến làn da non của em bé.

Chồng bệnh nhân quay đầu lại nhìn thấy bác sĩ lấy dụng cụ ra trong nháy mắt, sắc mặt tái mét: Đó là cái gì vậy? Nhìn thật đáng sợ.

“Chồng ơi.” Mẹ em bé giường số 1 gọi chồng mình.

Chồng bệnh nhân không nghe thấy tiếng vợ mình, đứng thẳng người.

“Bình tĩnh, cô nghe tôi nói.” Nữ hộ sinh lại vỗ vai sản phụ, bảo cô quay đầu lại chỉ nhìn nhân viên y tế để tập trung sức lực sinh: “Bản thân cô phải cố gắng, gọi ai cũng vô dụng thôi. Anh ta không có cách nào giúp cô dùng lực cả.”

Thật khổ. Mẹ em bé giường số 1 thầm khóc trong lòng, tại sao sinh con lại khổ như vậy phải tự mình chịu đau đớn.

“Chỉ thiếu một chút nữa thôi. Đừng khóc, lại dùng sức, nhanh lên, đừng chậm trễ thời gian nữa, nếu không em bé sẽ gặp nguy hiểm đó.” Bất đắc dĩ, nữ hộ sinh nói cho sản phụ biết về mức độ nghiêm trọng của tình hình.

Giường số 1 nghe vậy càng thêm hoảng sợ, gắt gao nắm chặt chồng mình bên cạnh: “Anh giúp em, mau giúp em và con đi.”

Anh ta giúp được cái gì? Không nghe lời bác sĩ nói sao? Anh ta không thể giúp được. Chồng của bệnh nhân toàn thân run rẩy, vẻ hoảng sợ trong mắt anh ta được viết lên đến cực điểm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc kẹp mà bác sĩ lấy ra. Anh ta có linh cảm đồ vật này sẽ không thân thiện lắm với vợ và con anh ta, cảm giác nguy hiểm đang từng bước từng bước đến gần, khiến cho anh ta toát đầy mồ hôi.

Những người xung quanh chợt phát hiện ra, phát hiện không phải sản phụ không ổn trước, mà là do chồng sản phụ.

“Này này này....”

Một nhóm nhân viên y tế nữ gọi bạn học Cảnh đứng ở bên cạnh đến giúp đỡ.

Chỉ nhìn thấy cơ thể liêu xiêu của người chồng bất cứ lúc nào cũng có thể ngã quỵ xuống đất.

Cảnh Vĩnh Triết chạy vọt đến, cùng với một y tá khác đỡ chồng sản phụ.

Tại đây, cơn co thắt tiếp theo đã đến, một nhóm người hét lớn với sản phụ: “Dùng sức.”

Gương mặt mẹ em bé giường số một nhăn lại như một sợi dây xoắn dùng hết sức lực, trong miệng phát ra những tiếng rên đau đớn.

Bác sĩ Bành và bác sĩ Trịnh nhìn thấy tình huống này muốn trợn tròn mắt đi lại.

Không thể trông cậy vào sản phụ, Tạ Uyển Doanh chỉ có thể đứng dậy, dùng một tay khác ấn lên bụng sản phụ, thử dựa vào sức của mình trước để xoay đầu em bé.

Thật may mẹ em bé không dùng nhiều lực, mà em bé này lại rất thông minh lanh lợi. Chắc là cảm nhận được người mẹ trẻ tuổi của mình không đáng tin cậy lắm, nên em bé thông minh dường như đã chuẩn bị sẵn sàng tự mình nỗ lực.

Một em bé đáng tin cậy đôi lúc còn khiến người khác cảm động hơn mẹ em bé.

“Em bé động rồi.” Thành giao cách cảm giữa mẹ và con, cuối cùng mẹ em bé giường số 1 cũng có một tỉnh táo, không quan tâm mình đang kêu gào đau đớn, mở mắt to nói.

Nắm lấy cơ hội này, tất cả nhân viên y tế thúc giục cô ấy: “Nhanh lên, lần này phải dùng hết sức lực, đừng kêu đau nữa. Dùng lực xong cô muốn khóc như thế nào cũng được.”

Cơn co thắt lại đến.

“Dùng sức.”

Mẹ em bé giường số 1 cảm nhận được thông tin em bé truyền đến, gương mặt lại nhăn nhó, nhưng lần này không lảm nhảm nữa là đau trước, mà nghe lời những người khác chịu đựng, dùng sức.

Bình Luận (0)
Comment