Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1767 - Chương 1767 - Cậu Không Sợ Sao

Chương 1767 - Cậu không sợ sao
Chương 1767 - Cậu không sợ sao

"Được rồi, được rồi, đừng dừng lại." Nhóm nhân viên y tế giục người mẹ tiếp tục dùng sức.

Đau, đau quá. Sản phụ trên giường số một cảm thấy như sắp ngất đi vì đau và không còn sức lực.

“Kẹp…” Bác sĩ Bành lại hô to, yêu cầu y tá đưa dụng cụ.

Chồng sản phụ nghe tiếng bác sĩ kêu thì người run như lá rụng trong gió thu, ha đầu gối như nhũn ra.

“Bác sĩ Bành, người đàn ông này sắp không chịu được rồi, chúng ta hãy để anh ấy ra ngoài trước đã.” Y tá nói, chỉ huy bạn học Cảnh hỗ trợ đưa người nhà ra ngoài.

Chồng của sản phụ được đỡ ra khỏi phòng sinh trong tình trạng choáng váng, vừa ra đến ngoài cửa liền túm lấy bạn học Cảnh và hỏi: "Cậu không sợ sao?"

Cậu ấy là bác sĩ, sao có thể sợ được.

Người chồng sản phụ chỉ chỉ tay vào cậu ấy: Không tin, không thể tin được nếu như là vợ cậu hay em gái cậu nằm trên giường đó cậu vẫn không sợ.

Cảnh Vĩnh Triết không biết phải trả lời câu hỏi của đối phương như thế nào. Chỉ nghe từ các bạn cùng lớp rằng giống như đàn anh Chu cũng sẽ sợ hãi.

Ngồi trên chiếc ghế dài, chồng sản phụ nhìn lên trần nhà, cả người giống như thất hồn lạc phách, chắc hẳn hồn anh ấy vẫn còn ở trong phòng sinh cùng vợ con.

Chỉ cần nghe thấy tiếng vợ kêu lên từ trong phòng sinh, đầu óc anh ấy lại ong ong như muốn ngất đi, lấy tay che mặt, nước mắt lại ào ào rơi xuống.

Có đôi khi phát tiết cảm xúc một chút lại là chuyện tốt. Bàn tay Cảnh Vĩnh Triết đặt trên vai người đàn ông, tuy cậu ấy nói rằng cậu ấy là bác sĩ nên không sợ, nhưng trên thực tế, trước đây khi cậu ấy và bạn cùng lớp tham gia cuộc giải cứu lâm sàng lần đầu tiên và lần đầu tiên đứng trên bàn giải phẫu, không ai không sợ hãi. Ngay cả bạn học Tạ, thần kinh cũng khéo căng như dây dàn.

“Cám ơn cậu.” Chồng sản phụ cố nuốt nước mắt vào trong nói.

Cảnh Vĩnh Triết không biết dùng lời nào để an ủi người đàn ông này, mặc dù cậu ấy cũng là một người đàn ông. Cậu ấy không biết nên an ủi như thế nào, những nữ nhân viên y tế kia lại càng không thể an ủi người sắp làm cha này, có lẽ họ chỉ không hiểu tại sao người sắp làm cha lại yếu ớt như vậy.

Rất nhiều bà mẹ khi nhớ lại những điều này, lúc ban đầu họ đều nói về biểu hiện của chồng mình với vẻ mặt khó tin: Một người đàn ông ngày thường mạnh mẽ như vậy thế mà sau đó lại nói với tôi rằng hai chân anh ấy yếu ớt không thể đứng dậy và còn phải kiềm chế nước mắt.

Nếu như có giáo sư Đỗ ở đây thì tình hình sẽ tốt hơn chứ? Ý tưởng này chợt lóe lên trong đầu Cảnh Vĩnh Triết. Bác sĩ sản phụ khoa là bác sĩ nam có thể có một cách giải thích khác.

Trong phòng sinh nằm hơi chếch phía đối diện lần lượt vang lên những tiếng kêu la, mọi người đều cố gắng hết sức để động viên người mẹ.

Tiếng thở của sản phụ càng ngày càng thô to. Các số trên màn hình ECG đang thay đổi.

Số nhịp tim của thai nhi không thay đổi, trái tim bé nhỏ đập thình thịch vang lên, biểu thị đây là một đứa trẻ rất thông minh, mẹ không quá ổn nên chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân mà ra ngoài.

Cách đôi găng tay vô trùng, đầu ngón tay của Tạ Uyển Doanh có thể cảm nhận được ý chí kiên cường của sinh linh bé nhỏ này, trái tim cô như bị đụng trúng, bị sinh mạng mới làm rung động. Cuối cùng cũng hiểu tại sao khi giáo sư Từ Diễm Hồng giảng cho họ về chương hình thành sự sống trong lớp phôi mô, cô ấy đã cười và nói một cách thần bí với nhóm sinh viên bọn cô: Các em phải cố gắng tự mình tiếp lấy một sinh linh nhỏ bé để trải nghiệm khoảnh khắc một sự sống mới xuất hiện.

Đây là lĩnh vực thiêng liêng nhất, và chỉ có y học mới có thể đến gần nhất với lĩnh vực mà các vị thần sáng tạo và thần minh giao nhau.

Sức mạnh trong lòng đột nhiên nhân lên gấp bội, bất luận thế nào cũng phải đưa đứa bé này ra ngoài, không phụ lòng mong đợi của sinh linh mới đối với thế giới này. Tạ Uyển Doanh nghĩ thầm.

Bình Luận (0)
Comment