Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1768 - Chương 1768 - Sẽ Chết

Chương 1768 - Sẽ Chết
Chương 1768 - Sẽ Chết

Toàn bộ tinh thần của cô ấy đều tập trung vào thông tin xúc giác của các ngón tay, mu bàn tay, mặt trước và mặt sau của toàn bộ bàn tay phải.

Sản phụ có thể không gượng ép được, nhưng cơn co tử cung vẫn luôn tự tồn tại, đó là sức mạnh mà tạo hóa ban tặng cho người mẹ và em bé để tự cứu mình, các bác sĩ phải cố gắng nắm bắt điều này... Những thứ khác, thì phải sử dụng các mô khác trong cơ thể mẹ tập luyện sức mạnh, chẳng hạn như sức mạnh của âm hộ và khả năng bôi trơn của nước ối,...v...v…, trong khi bác sĩ cần dựa vào cảm giác của bàn tay để suy xét trước khi sinh.

Bảo bối, cố lên.

Đầu ngón tay run rẩy, đứa bé thông minh phát hiện lực co bóp của mẹ liền bắt đầu vặn người. Lập tức bắt lấy cơ hội này, Tạ Uyển Doanh hơi cong năm ngón tay giúp đứa bé cúi đầu vặn.

Em bé thông minh quá trời, ai cũng thấy bụng mẹ như cử động, em bé đã được chuyển dạ thành công.

Em ơi, lại nữa, lại nữa, đừng dừng lại.

Thấy vậy, những người khác thật sự không quá kỳ vọng vào bà mẹ đáng quý này, bọn họ đều nhìn chằm chằm đứa bé trong bụng mẹ, trong lòng kêu lên.

Sau khi em bé hoàn thành động tác xoay một cách đẹp đẽ dưới sự trợ giúp của các ngón tay của bác sĩ, bé tiếp tục tìm kiếm độ mạnh của các cơn co thắt của mẹ và các ngón tay của chị bác sĩ. Sau một cơn co thắt, em bé ôm chặt lấy mình, tạo thành một tư thế hoàn hảo như bông sen hé nở trên mặt nước trong bụng mẹ, co bóp nhấc mông và bắp chân lên, theo lực đẩy của tử cung mẹ và màng ối trơn trượt, cái đầu nhỏ nhô ra khỏi cổ tử cung mẹ.

Hay quá con ơi, bác sĩ phải khen ngợi trong lòng.

Giường số 1, sản phụ thở hổn hển liên tục trên giường sinh vì cảm thấy không còn sức lực khi sinh.

Hiện trường lâm vào yên tĩnh, giờ phút quan trọng này, trong không khí hừng hực khí thế giống như một cái lò nhiệt độ cao mấy trăm độ, mọi người mồ hôi đầm đìa.

Bác sĩ Bành đặt cái kẹp xuống, thay vào đó dùng tay mình đẩy vào đáy tử cung của người mẹ, giúp đẩy mông và bắp chân của em bé.

Đứa bé thông minh như vậy, không nên tùy ý dùng kẹp đỡ đẻ.

Bác sĩ Trịnh đứng cạnh Tạ đồng học, nhìn chằm chằm vào đồng học làm việc chăm chỉ hơn.

Kẹp là lực kéo, tương tự nếu tay bác sĩ có thể đạt được lực kéo của kẹp thì không cần dùng kẹp, kẹp chỉ là công cụ tạo điều kiện cho tay bác sĩ phát huy thêm lực, cả giáo viên và bé đều tin rằng tay của cô có thể làm được. Tạ Uyển Doanh tăng thêm lực, lúc này y phục toàn thân cô đã bị mồ hôi dính chặt vào da thịt, giống như một con bò già ướt sũng kéo trong bùn.

Nhớ đến khi ở trường, bất kể mùa đông hay mùa hè, cô đều chạy bộ vào buổi sáng mỗi ngày và tập xà ngang, đều vì một ngày này. Điều chỉnh hơi thở và sức mạnh của mình, thử lại một lần nữa.

Giống như mổ lấy thai, cô cảm thấy vai của em bé lộ ra trước. Tạ Uyển Doanh và các nhân viên y tế xung quanh muốn hét lên trong lòng: Làm tốt lắm, chúng ta có thể nhìn thấy bình minh.

Tuy nhiên, khi bờ vai nhỏ bé bên kia chuẩn bị bước ra thì đột nhiên rơi vào tình thế nguy nan, có chút khó khăn.

“Cố lên! Nhìn xem, cục cưng của cô sắp ra rồi.” Nữ hộ sinh dùng sức vỗ vỗ bả vai của sản phụ số 1, làm cho cô ấy tỉnh lại, cố gắng nỗ lực lần cuối cùng.

Sản phụ số 1 nước mũi chảy ròng ròng, thở hổn hển nặng nề, hai tay buông thõng đến mức không còn sức lực. Công việc làm mẹ vất vả là sự thật. Ai còn nghi ngờ điều này thì chỉ cần xem vào thời khắc này.

Chồng của sản phụ đứng dậy nhìn vào cửa phòng sinh, nước mắt lại không cầm được rơi xuống, một lần nữa dùng hai tay che lại mặt.

“Tôi không còn sức lực, tôi thật sự không còn sức lực.” Sản phụ số 1 thở hổn hển nói đến đây, đau đớn kêu lên một tiếng, ngã xuống giường sinh ở đầu bên kia.

Không được, một đám bác sĩ cùng y tá ở trong lòng hét lên, hiện tại bọn họ bị kẹt ở giữa, đứa bé sắp chết.

Bình Luận (0)
Comment