Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1778 - Chương 1778 - So Sánh Giáo Sư

Chương 1778 - So sánh giáo sư
Chương 1778 - So sánh giáo sư

Nếu như người khác đề xuất ý kiến như vậy với cậu ấy, cậu ấy sẽ không cần suy nghĩ mà liền từ chối.

Bạn học Tạ không giống như vậy, ánh mắt chân thành của cô nhìn cậu ấy không biểu lộ sự đồng cảm, mà là thông qua cậu ấy muốn giúp đỡ bệnh nhân kia trong nhà của cậu ấy.

Chính nhờ vào ánh mắt này của bạn học Tạ, khiến cho trái tim sắt đá của cậu ấy đột nhiên rung động.

“Cậu giúp tôi giữ bí mật.”

Nhận được lời này của bạn học Cảnh, Tạ Uyển Doanh gật đầu kịch liệt, là bác sĩ chắc chắn phải bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân.

Lần này hai người người xong bữa sáng cùng nhau đi đến Bắc Đô 3.

Cũng giống như ngày hôm qua đầu tiên đi đến văn phòng giáo sư Đỗ ở trung tâm công nghệ sinh sản. Bác sĩ Trịnh không có ở đó, cửa văn phòng hé mở xác nhận rằng có người ở bên trong. Hai bạn học gõ cửa trước khi đi vào.

“Vào đi.” Một giọng nói trầm ổn định ở bên trong trả lời bọn họ.

Là giọng của giáo sư Đỗ đã gặp vào sáng hôm qua. Hai bạn học thận trọng đi qua khe cửa, cung kính chào giáo sư hướng dẫn lâm sàng: “Giáo sư Đỗ.”

Đỗ Hải Uy một mình đứng trước tủ tài liệu, dáng vẻ như đang tìm kiếm thứ gì đó, lấy một tập văn kiện ra lật xem qua, rồi ném qua bàn trà bên cạnh.

Sau khi nhìn một lúc, Tạ Uyển Doanh đi qua giúp nhặt những tài liệu mà giáo sư ném không chuẩn rơi xuống đất đặt lên bàn trà. Cảnh Vĩnh Triết cũng đi lên giúp một tay.

Giáo sư trung niên và giáo sư trẻ tuổi chắc chắn là có sự khác biệt. Giáo sư Đỗ năm nay đã gần 50 tuổi, cho dù là phong cách công việc hay là suy nghĩ trong làm việc nhất định sẽ có điểm khác biệt hoàn toàn với những người như đàn anh Vu đàn anh Đào giáo sư Đàm từng hướng dẫn cô trước đây.

Trên thực tế, giáo sư Đàm lớn tuổi hơn đàn anh Đào và đàn anh Vu, phương pháp làm việc cũng khác nhau. Hiện tại, giáo sư Đàm trầm hơn so với đàn anh Vu đàn anh Đào, dường như không tính nói chuyện. Người có nhiều kinh nghiệm xã hội, các góc cạnh sẽ càng được mài nhẵn.

Giống như người như giáo sư Đỗ gắn bó với công việc lâm sàng gần ba năm. Nếu như giáo sư Đàm giống như ngọn núi vững vàng, thì giáo sư Đỗ là núi Thái Sơn vô cùng vững chắc. Nếu như nói đàn anh tào bình tĩnh như một vị Phật, thì giáo sư Đỗ có thể làm được như phật tổ mọi chuyện đều là hư vô.

Nhìn xem, hai vị bạn học hăng hái giúp giáo sư nhặt đồ, Đỗ Hải Uy nhìn giống như không có gì trong mắt, suy nghĩ đó hoàn toàn sẽ không để ý đến những hành động mà hai người họ làm.

Chỉ có cảnh giới như đại lão Trương mới có thể tiếp cận được với giáo sư Đỗ, nhưng đại lão Trương là nhân vật thiên tài xảo quyệt, so với cáo già còn cáo già hơn. Tính cách này có lẽ là không hợp với giáo sư Đỗ.

Cuối cùng tất cả những văn kiện đều được lấy ra hết, Đỗ Hải Uy một tay chống hông nhìn về chiếc tủ tài liệu đã trống không một nửa, im lặng một lúc lâu, ánh mắt không biết nhìn vào đâu.

Tạ Uyển Doanh và Cảnh Vĩnh Triết khom lưng dựa vào bàn trà, nhìn nhau.

Đối mặt với một giáo sư trầm tính hơn cả giáo sư Đàm, bạn học đối với việc học tập nghiên cứu mà nói phải chịu áp lực lớn.

Có lẽ giáo sư Đỗ cũng biết sẽ có kết quả như vậy, để bọn họ làm quen với môi trường mới cùng với giáo sư Trịnh trước, tránh để bị hù dọa khi mới đến.

Cách tư duy của thực tập sinh ở tuổi đầu đôi mươi rõ ràng có khoảng cách thế hệ với bác sĩ năm mười tuổi. Giống như khoảng cách thế hệ khi thảo luận vấn đề với ba mẹ. Chẳng trách khi sắp xếp nhiệm vụ giảng dạy lâm sàng, trên cơ bàn đều sắp xếp giáo sư trẻ tuổi dẫn dắt, ít nhất vấn đề khoảng cách thế hệ sẽ không nghiêm trọng.

Một bầu không khí căng thẳng tràn ngập trong văn phòng, hai bạn học tân binh thực sự không hiểu rõ giáo sư Đỗ đang làm gì.

“Ba.” Bên ngoài cửa vang lên một giọng nói của một người trẻ tuổi, có thể là đã phá tan bầu không khí này.

Bình Luận (0)
Comment