Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1801 - Chương 1801 - Đề Cử Bác Sĩ

Chương 1801 - Đề cử bác sĩ
Chương 1801 - Đề cử bác sĩ

Cái gì? Nhạc Văn Đồng nghe lời ba hoa cô vừa mới nói xong: làm việc cả buổi, giảng viên hợp tác với bọn họ đóng kịch sao?

Không hợp tác thì có thể làm gì? Anh là một giảng viên tốt bụng, không nỡ bỏ sinh viên của mình ở lại đây chịu phạt. Chẳng qua với tư cách một giảng viên, phải tìm hai bạn học đến, mắng trước mới dừng, còn muốn diễn kịch cho tốt, tránh cho bên phía chủ nhiệm Phương bàn tán.

“Sau này, các em gặp chuyện gì, nhớ kỹ phải báo cho tôi biết trước.” Nhậm Sùng Đạt trừng mắt lườm hai người bọn họ.

Muốn gọi giáo sư đến dọn dẹp phiền toái thì trước hết phải cho giáo sư biết rõ sự việc.

“Vâng.” Lúc nào Tạ Uyển Doanh và Nhạc Văn Đồng lanh lợi, lập tức đồng ý với giáo sư.

“Có việc gì khác cần báo cáo với tôi hay không?” Nhậm Sùng Đạt lo lắng hỏi hai người bọn họ thêm một câu.

Ngẫm lại chuyện em trai của bạn học Cảnh bị bệnh, giảng viên hẳn biết rất rõ. Tạ Uyển Doanh lắc đầu: không có.

Nhạc Văn Đồng cũng không có.

Trở lại Bắc Đô 3, mọi người dường như biết chuyện gì đã xảy ra. Bác sĩ Tả Lương quan tâm hỏi: “Bị phê bình sao?” Nếu bị phê bình, anh ấy quay đầu lại tìm giảng viên của cô giúp cô nói lý.

Bác sĩ Tả Lương có lòng tốt Tạ Uyển Doanh hiểu được, không ngớt lời đáp: “Không có không có.” Giáo sư Nhậm của họ là người rất tốt, sẽ không vì vậy mà trách míc đám người bọn họ.

Nghe nói không sao, bác sĩ Tả Lương nhẹ nhõm trong lòng, nói: “Đi thôi, tới phòng phẫu thuật.”

Buổi sáng bởi vì chậm trễ việc trong trường, không thể tham gia kiểm tra phòng bệnh, trực tiếp đi vào bàn mổ cùng các giáo sư. Trong phòng phẫu thuật, chuyện ngày hôm qua đã để lại cho các bác sĩ gây tê một nỗi bất an, nguyên một đám bất luận làm gì cũng đều tập trung làm việc.

Nhân viên phối hợp tốt, phẫu thuật thuận lợi, kết thúc sớm. Giữa trưa tầm 12h, mọi người có thể ăn cơm trưa. Buổi chiều, bác sĩ Tả Lương dựa theo sắp xếp của giáo sư dẫn bọn họ sửa sang lại tủ hồ sơ.

Số liệu quý báu của khoa lâm sàng lại để cho đám thực tập sinh bọn họ nhặt như bảo vật.

Trước khi trùng sinh từng tiến hành nghiên cứu học thuật, Tạ Uyển Doanh hiểu rõ thu thập số liệu bước đầu là khó khăn nhất. Từng phòng đều cất giữ số liệu khoa mình như bảo bối, số liệu là trụ cột chính cho ra kết quả của nghiên cứu học thuật. Như năm đó cô tiến hành nghiên cứu chỉ có thể đạt được số liệu kiểm tra của một vài bộ phận, muốn nắm bắt số liệu khác của khoa lâm sàng để phân tích tổng hợp, không có cửa đâu. Chỉ có làm được một bác sĩ khoa nội và khoa ngoại mới thu thập toàn bộ số liệu của bệnh nhân để làm nghiên cứu. Cho nên nói là hỗ trợ phòng bác sĩ, nghĩ ra kết quả học thuật mang tính đột phá khó hơn nhiều so với lâm sàng.

Sau khi giáo sư bỏ đi, Tạ Uyển Doanh vừa đọc tài liệu, vừa thảo luận với bạn học Cảnh về tình huống phát sinh của em trai cậu ấy: “Cá nhân tôi cho rằng không nên để em ấy nằm viện ở bệnh viện thị trấn mà lãng phí số tiền này. Trình độ kỹ thuật của bệnh viện thị trấn có hạn, không thể tra ra chính xác em ấy bị nhiễm cái gì, viêm phổi mà dùng phương thuốc không chuẩn, ngược lại không thể trị tận gốc, dẫn đến chức năng của tim liên lụy theo. Lại để bệnh viện huyện kê đơn thuốc, dùng không tốt sẽ gia tăng áp lực cho trái tim.”

Thuốc đều có tác dụng phụ, tiêm vào tĩnh mạch tốt nhất là dùng một liều lượng nhỏ, dùng thuốc phải thận trọng.

Cảnh Vĩnh Triết nghe cô nói vậy, tự hỏi: “Ý cậu là sao, hỏi trước xem bác sĩ khác dùng loại thuốc gì sao?”

“Dùng thuốc hỗ trợ chức năng tim, tôi cho rằng có thể tìm giáo sư Lâm trong khu vực quản lý khoa tim mạch Quốc Hiệp hỗ trợ xem xét bệnh án. Cậu đồng ý không?”

Lúc trước giảng viên giúp cậu ấy đi tìm giáo sư Quốc Hiệp xem qua bệnh án của em trai cậu ấy, bác sĩ Lâm xem không sao ca. Cảnh Vĩnh Triết nói: “Tôi có quen giáo sư Lâm. Tôi đi trải nghiệm thực tập trong khoa nội mạch máu.

Điều khiến cậu ấy nghĩ mãi không ra chính là nghe giọng điệu của bạn học Tạ ý thây tìm bác sĩ Lâm xem là tốt nhất. Kỳ lạ. Với tư cách phòng đứng đầu nội khoa trong khu vực quản lý khoa nội tim mạch Quốc Hiệp, nhân tài đông đúc, tại sao bạn học Tạ hứng thú đề cử bác sĩ Lâm mà không đề cử đàn anh Cận mang danh kỹ thuật tốt hàng giỏi nhất.

Bình Luận (0)
Comment