Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1888 - Chương 1888 - Không Chung Chí Hướng

Chương 1888 - Không chung chí hướng
Chương 1888 - Không chung chí hướng

“Sau này nhớ đừng dễ dàng tin lời người khác bôi nhọ tôi và giáo sư Phó của em, chúng tôi còn tốt hơn nhiều so với đàn anh Tào của em.” Biết rằng những lời này không đủ để đối phó với sự ngay thẳng của cô, nên Thường Gia Vĩ nói thêm một câu: “Đợi lát nữa chúng ta thảo luận về tình hình bệnh của em trai bạn học em.”

Hóa ra sáng nay giáo sư Thường đến đây chỉ vì muốn tìm một chỗ riêng tư để thảo luận về bệnh tình của em trai bạn học Cảnh. Tạ Uyển Doanh đã hiểu nỗi khổ tâm của tiền bối, liền đi theo tiền bối.

Đợi sau khi hai người họ đi được một khoảng xa, Chương Tiểu Huệ và Hoàng Bội Bội mới hoàn hồn lại.

“Trời ạ. Tiểu Huệ.” Hoàng Bội Bội không biết diễn tả tình huống trước mắt mà bọn họ nhìn thấy như thế nào: “Giáo sư Thường hiểu lầm cậu rồi.”

Sắc mặt Chương Tiểu Huệ xanh ngắt, quay người lại hét một tiếng: “Tôi không có!”

Gió bắc thổi qua, át đi tất cả tiếng ồn, Thường Gia Vĩ đã đi xa hoàn toàn không nghe thấy tiếng cô ấy hét.

“Tôi cảm thấy cô ta giỏi thật. Nghe nói cùng đàn anh Tào ăn cơm, với đàn anh Đào, bây giờ lại ăn sáng cùng với giáo sư Thường.” Hoàng Bội Bội thốt ra giọng điệu chua chát. Nếu đổi lại là cô, luân phiên ăn cơm cùng các giáo sư đàn anh, vui vẻ muốn bay lên trời. Chỉ là vừa nảy bọn họ nhìn thấy thì Tạ Uyển Doanh giống như không mấy quan tâm với những việc gì.

Bạn học Tạ không phải không quan tâm, bạn học Tạ cảm thấy ngại khi ăn uống chùa cùng với các giáo sư đàn anh. Giáo sư người ta mời ăn cơm đã tốn tiền, một sinh viên như cô và các học muội làm gì mà để cho các đại lão tiêu tiền.

Hoàng Bội Bội lại quay đầu, nhìn sắc mặt Chương Tiểu Huệ tức giận đến tái xanh, sinh ra hoài nghi: “Giáo sư Thường khẳng định cậu đang yêu đương với người đó, liệu có ai đã nói gì với giáo sư Thường không?”

Cố ý tung tin đồn nhảm bôi xấu thanh danh của cô ấy bên tai Thường Gia Vĩ. Chương Tiểu Huệ không tránh khỏi có cùng suy nghĩ giống như Hoàng Bội Bội, nếu không tại sao Thường Gia Vĩ lại cố chấp không tin lời thanh minh của cô ấy như vậy.

“Đối phương làm như vậy có mục đích gì? Là sợ cậu cướp đoạt ai sao?” Hoàng Bội Bội giúp cô ấy nghĩ: “Tiểu Huệ, cậu có cảm tình với đàn anh Tào có phải không?”

Là con gái ai mà sẽ không thích đàn anh Tào. Đàn anh Tào có năng lực, làm việc gì cũng ân cần nhẹ nhàng mà không chần chừ có trách nhiệm, đừng nói là con gái, nam nữ đều thích.”

Nhưng đàn anh Tào từ trước đến nay chưa từng nhìn lấy ba người các cô.

Tào Dũng: Nhìn mấy người làm gì. Không cùng chí hướng.”

“Alo.” Hoàng Bội Bội cầm điện thoại, nghe đối diện là Thẩm Hi Phi tìm bọn họ: “Tôi và Tiểu Huệ đang ở bên ngoài. Vừa rồi gặp giáo sư Thường.”

“Các cậu gặp giáo sư Thường rồi à? Có giúp tôi hỏi thăm có thể giúp tôi bắt cầu đến khoa phụ sản của Bắc Đô 3?” Thẩm Hi Phi vội vàng hỏi. Thấy cô ta không thể ở lại Quốc Hiệp được nữa, chỉ có thể đến bệnh viện khác để tìm cơ hội việc làm, khoa phụ sản của Bắc Đô 3 đối với sinh viên chuyên ngành khoa phụ sản là một lựa chọn rất tốt.

“Sao có thể chuyện này....” Câu này của Hoàng Bội Bội chỉ có thể nói được một nửa, lại nhìn sắc mặt khó nhìn của Chương Tiểu Huệ đến giờ vẫn chưa khôi phục.

“Giáo sư Thường và Tiểu Huệ có quan hệ rất tốt, bảo Tiểu Huệ giúp tớ nói thử xem sao.” Phẩm Hi Phi lại yêu cần nói.

Mối quan hệ tốt giữa Chương Tiểu Huệ và giáo sư Thường sợ là đã sắp trở thành quá khứ. Hoàng Bội Bội tạm thời không dám đem lời này nói rõ trước mặt mọi người.

Còn về phần Chương Tiểu Huệ nghe thấy các cô nói chuyện đã bước chân rời đi.

“Giáo sư Thường không thích Tiểu Huệ sao?” Thẩm Hi Phỉ ngạc nhiên: “Giáo sư Thường thích nghe Tiểu Huệ hát mà.”

“Ừm.” Hoàng Bội Bội cũng nghĩ không ra tại sao một công tử đào hoa lại trở nên thích loại mọt sách giống như Tạ Uyển Doanh kia.

“Giáo sư Thường và Tạ Uyển Doanh đang quen nhau sao?” Thẩm Hi Phỉ hét lớn, kích động vô cùng.

“Nếu không thì cậu đi nhờ...”

Nhờ Tạ Uyển Doanh? Thẩm Hi Phỉ vừa nghĩ thôi đã muốn đập đầu vào tường.

Bình Luận (0)
Comment