Chương 1943 - Căn cứ ở đâu
Bàn tay của bác sĩ phẫu thuật thần kinh cần nhất là ổn định, bởi vì một khi bị ảnh hưởng đến dây thần kinh thì không thể sửa chữa được.
Tạ Uyển Doanh cũng nghĩ như vậy, nói với tiền bối của mình: “Em nghĩ rằng thầy Thường có thể thực hiện được thao tác này, độ chính xác dùng đúng chỗ.”
Tạ đồng học có thêm một điểm đặc biệt khác là cái miệng ngọt ngào, cô ấy khen ngợi mọi người một cách tự nhiên đến nỗi ngay cả người tự tin nhất cũng phải đỏ mặt mà không nhận ra. Thường Gia Vĩ không dám cử động nữa, chỉ biết tim mình sắp đập vào thành ngực.
Bác sĩ Lưu thấy bác sĩ phẫu thuật chính có thể tham khảo ý kiến của cô, liền hỏi cô: “Kết luận mà em vừa rút ra là dựa trên cơ sở nào?”
“Trước hết, đây là một con dao siêu âm xương, thưa giáo viên.” Tạ Uyển Doanh quay lại và tiếp tục thảo luận với giáo viên Lưu.
Khi điều kiện bệnh nhân cho phép, các thành viên kíp mổ tranh luận giữa chừng khi phát hiện những khó khăn mới trong quá trình mổ, nhằm mục đích điều chỉnh kế hoạch mổ tốt hơn, có lợi cho bệnh nhân.
Trương Đình Hải quay trở lại máy gây mê, thấy các dấu hiệu sinh tồn của bệnh nhân ổn định, tạm thời không có xảy ra tình huống đặc biệt bất thường nào, có thể đúng như tình huống mà vị Tôn Phật Tào Dũng đã nói, sự bất thường của tay chơi này đều là do sự hướng dẫn của Tạ đồng học.
“Chúng ta đều biết đó là một con dao siêu âm xương,” bác sĩ Lưu trả lời cô.
“Dao xương siêu âm sử dụng độ rung động để phá vỡ xương, không cắt bằng lưỡi dao và tập trung sức mạnh tại điểm tổn thương có thể lớn hơn so với một lưỡi dao đơn thuần. Mục tiêu là xương, xương không phải là mô mềm, không giống như mô mềm cần phải được cắt và mở từ từ, chỉ cần tìm được điểm phá vỡ và tập trung vào việc tấn công thì nó có thể bị phá vỡ.” Tạ Y
Uyển Doanh nói.
“Thật vậy sao?” Bác sĩ Lưu đối với lời cô nói có chút nghi hoặc.
“Có thể so sánh với răng.” Tạ Uyển Doanh đưa ra một ví dụ, “răng của chúng ta cắn thứ gì đó quá cứng, nếu cắn trúng vào một cái răng bị hư nó sẽ bị nứt. Về phần dao cắt xương siêu âm, nó cũng có thể được sử dụng trong nha khoa, thưa thầy.”
Nghe những gì cô ấy nói rõ ràng và hợp lý, bác sĩ Lưu và các bác sĩ khác xung quanh đều im lặng suy xét về khả năng cô ấy nói.
Thành phần cấu trúc của răng tuyệt đối không giống với đốt sống, nhưng có điểm tương đồng, trong thành phần còn có canxi, phốt pho và các khoáng chất khác, chỉ cần có đủ ngoại lực, vật cứng đều có thể bị phá vỡ. Ngoại lực này, hoặc có năng lực phá hoại mạnh hoặc cường độ có thể không mạnh nhưng chỉ cần đánh vào một điểm yếu của mục tiêu là có thể phá vỡ nó. Điểm yếu này có thể là điểm yếu tự nhiên trong cấu trúc của chính mục tiêu hoặc có thể do bệnh tật hoặc chấn thương gây ra .
“Làm thế nào em phát hiện ra được vị trí của điểm yếu là ở đây?” Bác sĩ Lưu hỏi thêm suy luận của Tạ Uyển Doanh, điều này phải được chứng thực rõ ràng mới có thể hạ dao được.
Những người khác nín thở lắng nghe, theo cơ sở lý thuyết vừa nêu, có thể kết luận rằng có thể tồn tại một điểm yếu như vậy, nhưng làm thế nào để xác định vị trí của điểm này là một bài toán khó.
Dựa vào mắt thường có thể nhìn thấy nó được sao?
Trường quan sát trong quá trình mổ cho thấy xương và máu thịt, màu đỏ không đồng nhất do một bộ phận bị khối u xâm lấn và tổn thương. Thông thường, không dễ xác định vị trí yếu của xương bình thường. Cân nhắc không để khối u di căn khi mổ lại càng khó hơn.
Bác sĩ Lưu tra khảo cô ấy cũng không quá đáng, vì nghĩ suy đoán của cô ấy cũng không thể không có cơ sở chính xác.
Tạ Uyển Doanh nói với giáo viên: “Thầy Lưu, thầy để em xem dữ liệu giám sát. Em thấy rằng khi mũi dao của thầy Thường chạm vào vị trí hiện tại, dữ liệu có dấu hiệu dao động. Dựa theo tính toán, em đoán rằng di chuyển xuống một chút hẳn là điểm yếu kia.