Vào lúc này, người phụ mổ thứ nhất không hề giống một trợ lý, mà như một giáo viên giám sát học sinh làm bài tập, thỉnh thoảng cầm thước dạy học gõ lên thì đúng hơn.
Có thể hình dung được áp lực đè nặng lên các bác sĩ trẻ như thế nào trong một ca mổ như vậy.
Ca phẫu thuật chiều nay liên quan đến tràng ruột, Tạ Uyển Doanh cầm móc câu hình chữ S, giúp bác sĩ mổ chính tách ruột để lộ các tổn thương ra. Cô lần lượt đưa tay luân chuyển, căn bản không nhìn ra là người mới. Nhưng cũng không thể nói là lão luyện, chỉ có thể là phản ứng nhanh nhẹn cùng thông minh.
Lão luyện là càng già càng lão luyện, động tác uể oải cơ. Cô thì hăng hái tiến về phía trước, nghĩ ra nhiều cách để giúp đỡ mổ chính, hiển nhiên hiệu quả vô cùng tốt.
Chỉ cần có thể tiếp xúc được với nơi bại lộ thì thao tác mổ cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Tôn Ngọc Ba muốn hừ lên mấy tiếng: Đúng như anh dự đoán, chiều nay chắc hẳn sẽ không bị Đàm Khắc Lâm ấn đầu.
Đàm Khắc Lâm không nói gì, im lặng nhìn Tôn Ngọc Ba, rồi lại ngó sang Tạ Uyển Doanh ở bên cạnh. Trong lòng phỏng chừng đang viết: Hai người được đấy..... Về cơ bản, ca mổ chiều nay, trợ lý 1 không có việc gì làm nên không có lời nào để nói.
Tôn Ngọc Ba trào dâng hứng thú, hỏi người mới: "Có muốn đến lúc đấy tôi cho em khâu lại phần da không?"
Vừa dứt lời thì ý thức được Phó chủ nhiệm đang ở đây, đã thế mình còn nói lớn. Tôn Ngọc Ba nuốt nước miếng, xong, không thu hồi lại được nữa rồi.
May mắn thay, bạn học Tạ Uyển Doanh mới tới rất đúng mực, trước tiên xin ý kiến của cấp trên: "Phải xem giáo sư Đàm có đồng ý không ạ."
"Được, em thử xem." Đàm Khắc Lâm nói.
Giáo sư Đàm mới một giây đồng hồ đã đồng ý?! Tạ Uyển Doanh cùng giáo sư Tôn có chút ngoài ý muốn.
Việc khâu lại phần da đối với các bác sĩ khoa ngoại đều là thao tác quá sơ cấp, cho tới bây giờ đều là để sinh viên y sơ cấp luyện tập. Chỉ là đối với thực tập sinh mới bước vào giai đoạn hai mà nói, tiến độ học tập này đúng là rất nhanh rồi.
Phó chủ nhiệm đã cho phép, những người khác cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Phẫu thuật khoang bụng bình thường được chia thành bốn lớp khâu, da là lớp cuối cùng, thời gian sinh viên y khoa thực hành cũng là thời gian nhàn nhã thong dong của giáo sư. Trong lòng Tôn Ngọc Ba cân nhắc nên để cấp trên rời đi. Loại việc nhỏ này tiền bối không cần nhìn thấy, sau đó tự anh có thể giúp bạn học mới Tạ Uyển Doanh.
Trong mắt anh, những người mới tới càng ngày càng thông minh, là trẻ nhỏ dễ dạy. Quan trọng nhất là, làm trợ lý của giáo sư rất không tồi.
Sau một thời gian dài làm việc, các bậc cao niên đều mong muốn tìm được người có thể giúp đỡ. Nhất là lúc nhập viện, rất muốn có một sinh viên ba đầu sáu tay, bởi vì nhiệm vụ dẫn dắt cơ bản đều đặt trên đầu anh.
Y tá thiết bị chuẩn bị tốt kim cùng chỉ khâu, Tôn Ngọc Ba hỏi Tạ Uyển Doanh: "Trước tiên tôi sẽ làm mẫu cho em một lần. Em biết thắt nút không?''
"Dạ biết." Tạ Uyển Doanh gật đầu.
Bác sĩ Tiểu Tôn bắt đầu giảng giải cho sinh viên: "Đây là một phương pháp khâu rời đơn giản, khâu một mũi rồi buộc một nút, được sử dụng phổ biến nhất, em nhìn kỹ. Niết lấy da xong đâm kim vào, sau khi xuyên qua da thì kẹp kim, rút. Được rồi, em cầm sợi chỉ này rồi thắt thử đi."
Tạ Uyển Doanh cầm hai đầu chỉ, nhanh chóng thắt nút.
Sinh viên này thắt nút rất tốt, đúng chuẩn, tốc độ còn nhanh nhẹn. Giáo sư Tôn có chút thưởng thức.
Đến phiên cắt chỉ thì ai sẽ là người làm? Tạ Uyển Doanh cùng Tôn Ngọc Ba đang suy nghĩ, bên cạnh đã có một sợi chỉ bị cắt, soạt, đầu sợi cũng đã bỏ. Hai người ngẩng đầu lên, phát hiện Phó chủ nhiệm chưa rời đi, đang giúp bọn họ cắt chỉ.
Giáo sư Đàm, thì ra thầy vẫn không đi. Trên mặt hai người đều như viết dòng chữ này.
"Tiếp tục." Đàm Khắc Lâm nói, giọng điệu nhẹ nhàng tựa gió bấc, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Giờ đến lượt sinh viên áp dụng những gì vừa học, Tôn Ngọc Ba bảo Tạ Uyển Doanh đổi vị trí.
Đổi chỗ xong với giáo sư, rốt cuộc Tạ Uyển Doanh đã đứng ở vị trí mổ chính: Cảm giác này quả thực làm cô vô cùng cảm động. Dù cho chỉ là khâu lại da cũng là bước đầu tiên trên con đường của sinh viên y khoa ngoại.