Điều chỉnh trạng thái cho tốt, lấy nhíp và kẹp giữ kim từ tay giáo sư, trong đầu thì phác họa lại từng thao tác của giáo sư Tôn vừa làm và cũng tái hiện lại những kiến thức đã từng nghiên cứu từ những trang sách giáo khoa y khoa.
Trước đây thực hành được thực hiện trong phòng giải phẫu, khâu trên da người chết. Bây giờ khâu trên da người đang sống. Da người đang sống là da của người còn thở và vẫn giữ được tính mạng.
Tạ Uyển Doanh hít thở sâu để kìm hãm cảm giác nâng nâng do hoóc môn adrenaline bên trong cơ thể. Cô không thể kích động và cần phải bình tĩnh. Dùng tay trái giữ chặt phần da ở rìa của vết mổ, tay phải cầm đầu kẹp giữ kim, ở phần chuôi ở mũi kim có chỉ khâu luồn qua.
Sau đó xác định độ chuẩn của thao tác, cổ tay cầm kim cần phải khéo léo, mũi kim phải đâm vào dưới da một độ sâu thích hợp rồi mới luồn qua. Độ sâu để đâm kim của mũi kim không được quá nông, nếu không sẽ để lại một khoảng hở dưới da, không có lợi cho quá trình lành vết thương. Điểm đi ra của đầu kim ở phía đối diện của vết mổ phải ngang bằng nhất có thể so với điểm đi vào của kim ở phía này, để đoạn nối của đường khâu vuông vức, gọn gàng.
Bắt đầu rồi, mũi kim sắc bén đâm xuyên qua da, với âm thanh đột ngột, lộ ra toàn bộ độ sắc bén của nó, sợi chỉ đâm xuyên qua da trong nháy mắt. Nhìn lên da của bệnh nhân thấy nhấp nhô đôi chút, bệnh nhân đã được gây mê nên có lẽ sẽ không nhận thức được đau đớn.
Khi cô dùng kim đâm vào da, hai giáo sư đứng bên cạnh quan sát: Chà, tốc độ thao tác của sinh viên này vẫn mượt mà như mọi khi, thị lực cũng tốt, điểm ra điểm vào rất chuẩn. Hơn nữa, sinh viên này dường như trong đầu không phải suy nghĩ quá nhiều, kỹ nghệ bàn tay mang dáng vẻ rất tự nhiên và thuần thục.
Hai giáo sư dường như đang rơi vào một chiều sâu suy ngẫm về một số cách để dạy sinh viên.
Không thấy giáo sư tới giúp cô thắt nút, Tạ Uyển Doanh tự mình đưa lại kim và nhíp cho cô y tá, dùng hai tay nắm lấy đầu sợi chỉ và tự mình hoàn thành thắt nút một cách thuận lợi mà không cần giáo sư nói một lời nào.
Cô thắt nút ổn thỏa xong. Hai giáo sư mới định thần lại.
Kéo cắt chỉ đưa qua cắt xoẹt một phát.
Tôn Ngọc Ba thốt ra thành tiếng, “Hả?”
Trong một loạt hành động vừa rồi, giáo sư Tôn như thể bị cô lập trong khán đài, và anh ấy không phải động một việc gì.
“Giáo sư Tôn?” Khi nghe thấy tiếng “Hả” của giáo sư Tôn, Tạ Uyển Doanh hỏi giáo sư có ý kiến gì không.
Tôn Ngọc Ba nghĩ một lát, nhưng Phó chủ nhiệm cũng không mở miệng ra bày tỏ ý kiến gì, mà nói với cô ấy: “Em cứ tiếp tục đi.”
Y tá mang dụng cụ tới, Tạ Uyển Doanh nhặt kim và nhíp lên, tiếp tục luồn kim và thắt nút chỉ. Sau khi làm xong lần đầu tiên, tương đương với việc vượt qua được rào cản tâm lý, những lần lặp lại tiếp theo sẽ nhanh chóng thích ứng được.
Công việc này, bọn họ đã thực hành nhiều lần trong phòng giải phẫu.
Có trưởng phòng giải phẫu hướng dẫn nên có khác biệt, rất nhiều thao tác bọn họ đã sớm được dạy thực hành đi thực hành lại.
“Em học rất nhanh, có phải đã có người dạy em trước đây không?” Tôn Ngọc Ba hỏi cô sau khi nhìn thấy chút thành quả trước mắt.
Học thì học rồi, nhưng môi trường trong phòng phẫu thuật của bệnh viện chắc chắn là khác. Bầu không khí của phòng phẫu thuật có thể khiến hoóc môn adrenaline của bác sĩ tăng cao.
"Trăm hay không bằng tay quen. Cần phải luyện tập nhiều hơn và làm việc nhiều hơn." Tạ Uyển Doanh cúi đầu trả lời.
Tôn Ngọc Ba nghe xong, chớp chớp mắt: Thật là một học sinh nói chuyện thẳng thắn, đơn giản là có gì nói đó. Có học sinh nào thẳng thắn thích được giáo viên giao nhiệm vụ đâu chứ.
Hầu hết các cô gái đều làm mình làm mẩy, và những cô gái có vẻ vui vẻ ngoài mặt đều chuyển sang do dự khi gặp những vấn đề then chốt. Mà cô sinh viên Tạ Uyển Doanh trước mặt này tính tình ôn hòa, giọng nói nhẹ nhàng, nội dung lời nói của cô dung dị mà hóa ra lại là một cô gái ngay thẳng phóng khoáng.
Sự tương phản có hơi lớn rồi.
Nhìn Đàm Khắc Lâm bước xuống bàn mổ lần này, sắp xếp cho thực tập sinh cởi áo mổ, nói: "Anh có biết rõ về bệnh nhân giường số 7 không? Việc lập kế hoạch phẫu thuật giao cho em ấy thực hiện."
Sau hai ngày thực hành lâm sàng, thực sự đã được giáo sư phân công nhiệm vụ viết kế hoạch trước phẫu thuật? Đây có lẽ chỉ có làm bác sĩ phẫu thuật chính mới có nhiệm vụ học tập như thế. Tạ Uyển Doanh rất đỗi ngạc nhiên.
Sau khi phẫu thuật xong, cô phải đưa bệnh nhân về phòng bệnh. Tôn Ngọc Ba bảo cô không cần đi, và gọi điện thoại bảo ba người cấp dưới đến đưa đi. Sau đó đưa cô ấy đến thăm các phòng ngoại khoa khác.