Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 258 - Chương 258 - Để Thầy Giáo Yên Tâm

Chương 258 - Để thầy giáo yên tâm
Chương 258 - Để thầy giáo yên tâm

“Ký giường số bảy này. Ba người họ đã nói rất nhiều vào ngày hôm qua, cuối cùng em ấy cũng đồng ý đến và ký.” Tôn Ngọc Ba nói linh tinh trong buổi báo cáo: "Anh ấy vừa nhận được tin tức vào chiều hôm qua trước khi anh ấy tan làm, anh ấy vội vàng chạy đến nói chuyện với bệnh nhân trước khi phẫu thuật."

Sau khi nghe báo cáo, Lưu Trình Nhiên không được vui: “Cậu đã thúc giục ba người họ, phải không? Còn không thì không biết khi nào mới ký được?"

Tất cả đều đồng ý sẽ giữ hậu môn cho bệnh nhân. Kết quả là bệnh nhân không đồng ý ký tên để mổ trong suốt một thời gian dài. Cũng biết rằng là một số sinh viên thực tập không thích làm việc.

"Họ làm như thế này, không sợ rằng sẽ không đạt tiêu chuẩn để vượt qua kỳ sát hạch?" Lưu Trình Nhiên đặt câu hỏi.

“Nếu họ không thi qua môn, tiền thưởng của khoa chúng ta sẽ bị trừ.”

Đàm Khắc Lâm nói với giọng điệu lạnh lùng toàn những lời chế giễu: “Đều không còn là học sinh tiểu học nữa. Giáo sư hướng dẫn có trách nhiệm dẫn dắt. Giáo sư hướng dẫn sẽ không cản, sau đó ai cũng phải tự đi con đường của riêng mình.”

Rốt cuộc, đây là do bệnh viện Y quy định, giáo sư cũng có trách nhiệm nếu mà sinh viên không thể qua môn sẽ bị trừ tiền. Miễn là sinh viên y khoa không vi phạm luật, giáo sư sẽ không ngăn cản mọi người và để mọi người đi. Dù sao, không thể làm một bác sĩ nếu không qua môn, bây giờ có phiếu trả lời thi trắc nghiệm thống nhất ở cả nước, không phải cứ là giáo sư nói là được.

Và sau đó là các nghiên cứu sinh tiến sĩ lần lượt thi các môn học, cuối cùng chính người hướng dẫn là người chịu trách nhiệm về vấn đề tốt nghiệp. Các giáo sư hướng dẫn cũng không muốn làm khó người đồng nghiệp làm giảng viên. Cái gọi là càng ít rắc rối càng tốt.

Hiện tại nó sẽ đem lại điều không tốt cho sinh viên, hơi một tí là đi đến phía sau của phòng giáo dục y tế đế phàn nàn, mỗi ngày đều có sinh viên đại học nhảy lầu. Hơn nữa e rằng Bộ Giáo dục không đề cập đến những giáo sư này.

Vì vậy, giáo sư Đàm có thực lực về kỹ thuật mạnh mới có tư cách tuyển sinh nhưng mà không phải gọi những sinh viên lâm sàng, đưa ra nhiều cách, thuê người viết luận văn nghiên cứu khoa học là được.

Trừ khi… Đàm Khắc Lâm nhìn xuống mấy tấm sơ đồ giải phẫu cơ thể ở trên tay, có chút vui vẻ ở trong lòng.

“Em có bạn trai chưa?”

Tại sao giáo sư Đàm Khắc Lâm đột nhiên lại hỏi về chuyện tình cảm riêng tư của cô.

“Em không có.”

“Muốn yêu không?” Đàm Khắc Lâm giọng trầm xuống, dường như đang chuẩn bị làm chuyện gì đó, lần này quay lại ánh mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô càng sắc bén hơn.

Ánh mắt của giáo sư làm Tạ Uyển Doanh giờ đã hiểu, giáo sư Đàm lo sợ cô sẽ đột ngột nghỉ học và muốn kết hôn, sinh con. Nói như vậy chỉ cần là nữ sinh sẽ mang theo lo lắng như vậy cho các giáo viên. Khóe miệng Tạ Uyển Doanh cong lên, rất muốn cười, ngược lại nhắc nhở lời giáo sư nói: “Giáo sư, em năm nay mới hai mươi mốt tuổi.”

Hai mươi mốt tuổi.

Câu nói này đã dội gáo nước lạnh lên đầu ba vị giáo sư có mặt tại nơi làm việc.

Tỉnh táo, hoàn toàn tỉnh táo.

Đàn Khắc Lâm chớp mắt: Đúng rồi ~

“Em còn trẻ như vậy?” Tôn Ngọc Ba cẩn thận nhìn cô, nhìn mặt cô còn rất trẻ, cứ nghĩ phải tầm tuổi La Yến Phân.

Hai mươi mốt tuổi thi hai mươi ba tuổi tốt nghiệp tiến sĩ, hai mươi lăm tuổi dù sao có khả năng được thăng tiến làm bác sĩ điều trị chính. Sau khi trở thành bác sĩ điều trị chính lại có cơ hội lên chức thành phó khoa, chỉ cần năng lực nghiên cứu khoa học đủ xuất sắc thì rất nhanh có thể trở thành phó khoa.

Điều quan trọng nhất là, chỉ cần trở thành bác sĩ điều trị chính. Có rất nhiều việc phức tạp không cần phải làm. Vì các bệnh viện top 3 đã có rất nhiều nhân viên.

Không giống như các nữ sinh ở các trường đại học y khác, làm thế nào mà nữ sinh Y khoa lại có con đường thăng tiến nhanh như vậy, và hoàn toàn không cần phải lo lắng gì về vấn đề chén cơm. Khi một vài ý tưởng này xuất hiện trong suy nghĩ của Đàm Khắc Lâm và những người khác, lại không có bất kỳ cảm giác xâm phạm nào.

Đây là tài năng và năng lực của cô, đó là điều hiển nhiên.

Bỏ bản vẽ xuống, Đàm Khắc Lâm quay lại nhìn thì thấy cô cười: “Em xin phép quay lại phòng điều trị để xem bệnh nhận làm phẫu thuật ngày hôm qua ạ.”

Bình Luận (0)
Comment