Có thể thấy rằng, bác sĩ thì cần chú trọng kỹ thuật, không phải cứ nói làm việc càng cẩn thận là càng tốt, càng cố gắng là càng tốt, cần phải dùng não, phải biết tìm tòi nghiên cứu, phải sử dụng lực một cách thích hợp. Cái gọi là tích lũy kinh nghiệm lâm sàng chính là bác sĩ hàng năm dùng đầu óc đúc kết lại kết quả mà mình thu được. Vì vậy không phải cứ nói bác sĩ lâu năm thì đều giỏi, có một vài bác sĩ làm đến già mà không biết động não, y thuật vẫn rập khuôn thì không ra sao cả.
Bác sĩ trẻ cũng có được tiến bộ vượt bật lợi hại khi làm lâm sàng, tại sao vậy? Giỏi về đúc kết kinh nghiệm lâm sàng, đương nhiên là thăng chức rất nhanh rồi.
Người bình thường không hiểu điều này, cho rằng tìm bác sĩ lâu năm mới là đúng. Sau đó thì họ đã khôn ngoan hơn, biết phải tìm bác sĩ nổi tiếng chứ không phải là dựa theo tuổi tác của bác sĩ.
Y tá dụng cụ lấy sợi chỉ luồn qua góc cây kim kẹp lại ở trên kìm kẹp kim, sợi chỉ ở góc đuôi của góc kim dày nên mắt thường có thể nhìn thấy được.
Bời vì cần phải khâu xuyên qua một số lớp , chỉ khâu cần phải đủ dày, dung chỉ khâu số 10, con số càng lớn biểu thị cho chỉ khâu càng dày. Chỉ dày chắc chắn sẽ tổn thương đến da, sợ sau khi chỉ khâu căng chặt sẽ ma sát làm rách da, vì vậy cần luồn chỉ khâu vào ống cao su.
Y tá cũng đã chuẩn bị xong.
Vết rách của người bị thương cũng không lớn, dự tính khâu vài mũi là đủ rồi. Chỉ là chỉ có vài mũi nhưng cũng rất thử thách kỹ thuật của bác sĩ.
Tay trái Tạ Uyển Doanh cầm lấy cây kim, tay phải cầm cái kẹp. Bộ phận mấy lớp khá dày, làm sao đây, không thể giống như may da khâu từ bên này đi ra qua bên đối diện, chỉ có thể trước tiên lấy chỉ may luồn qua một mặt của bộ phân đó.
Kim đâm vào, từ màng dày trong khoang bụng của người bị thương đâm kim vào, chú ý đừng chọc xuyên đến trên màng bụng, lại lần nữa từ trên da cây kim nhô ra. Đừng nhìn ở đây gồm một đống hệ thống cơ bắp, bắt thịt, mỡ ở dưới da, nhưng bệnh nhân ốm, mỗi tổ chức lớp đều mỏng. Cần nhô ra, kiểu bệnh nhân này biết vì sao mà phân lớp khâu không thuận lợi.
Sợi chỉ chọc xuyên qua mặt sau, góc kim lại lần nữa luồn qua đầu mút, thứ tự tương tự lại lại nữa chọc xuyên qua phía đối diện, góc cây kim kẹp lại ở trên kìm kẹp kim vẫn giao cho y tá. Một lần nữa, cứ như vậy sau khi may 5 mũi, sợi chỉ đưa vào ống cao su rồi thắt nút hình vuông lại.
Như vậy là khâu xong rồi.
Xịch, tự mình cắt chỉ may. Tạ Uyển Doanh cuối cùng phát hiện, hai giáo sư không hề lên tiếng, khiến cô không biết mình làm như thế nào.
“Giáo sư Tôn.” Giáo sư Đàm lạnh lùng cô không dám hỏi, đành hỏi bác sĩ Tiểu Tôn thôi.
“Tôi hỏi em, em thế nào lại về học viện y khoa cáo trạng như vậy?” Tôn Ngọc Ba nói, giọng nói lộ ra thái độ như muốn hỏi cô từ sớm rồi, bởi vì anh ấy đã bị cô lôi xuống nước. Trong phòng phẫu thuật bị phó chủ nhiệm làm giữ ức chế trong đầu rất lâu.
Cô đã khâu được đến như vậy, cô là sinh viên từ trước đến nay quá thông minh, bác sĩ Tiểu Tôn anh không bao giờ lo kỹ thuật của cô, chỉ lo cái kiểu cứng đầu kia của cô.
“Chuyện này…” Tạ Uyển Doanh giải thích cho giáo sư: “Trên thực tế là như vậy, ở trong thang máy em đã gặp giáo sư Ngô.” “Giáo sư Ngô?” Tôn Ngọc Ba nghe lần đầu tiên giống như giống họ của một vị lãnh đạo nào đó.
“Đúng ạ, là giáo sư trong học viện y khoa. Thầy ấy phụ trách việc trao đổi giữa bệnh viên và học viện y khoa ạ.”
Học viện y khoa chắc chắn có người phụ trách việc trao đổi sinh viên thực tập lâm sàng với bệnh viện, không có gì lạ. Vấn đề là thế nào mà phản hồi từ học viện về bệnh viện cực kỳ nhanh, ngay lập tức gọi điện thoại phản hồi cho giáo sư lâm sàng rồi.
“Lúc đó đàn anh Tào đàn anh Hoàng cũng có ở đó. Thật là chỉ có như vậy mà thôi. Em không có ý đó.” Tạ Uyển Doanh lấy 2 đàn anh làm chứng cho mình, bản thân lúc đó nói là chỉ bản thân muốn làm theo lời của giáo sư, không phải có ý chỉ giáo sư khác.
“Tào Dũng ở đó…” Đàm Khắc Lâm liếc mắt.
“Thảo nào.” Tôn Ngọc Ba nhướng mày.
Giọng điệu này của hai giáo sư giống như có chỗ nào đó không đúng, Tạ Uyển Doanh lắng nghe suy nghĩ.
Ở hành lang phòng phẫu thuật, Hoàng Chí Lỗi đi qua, một nhóm người nhắc đến anh ấy: “Nghe nói khoa ngoại thần kinh các người thích huấn luyện sinh viên theo kiểu địa ngục?”