Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 343 - Chương 343 - Bạn Học Bị Ngất Rồi

Chương 343 - Bạn học bị ngất rồi
Chương 343 - Bạn học bị ngất rồi

"Ai nói vậy!" Hoàng Chí Lỗi bị dọa đến rớt tim.

"Người bên khoa ngoại tổng quát 2 nói các cậu mách lẻo với khoa giáo dục y tế rằng bọn họ quá thoải mái với sinh viên."

Hoàng Chí Lỗi nhớ lại chuyện buổi trưa trong thang máy, trán ướt đẫm mồ hôi: Chết tiệt, anh và đàn anh Tào có lẽ chạy đến sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội được.

"Không có, chúng tôi tuyệt đối không có gọi điện thoại cho khoa giáo dục y tế. Chuyện của mấy người bên khoa ngoại tổng quát liên quan gì đến chúng tôi." Hoàng Chí Lỗi cố gắng làm rõ.

"Không phải các cậu thì có thể là ai chứ?"

"Chuyện gì đã xảy ra vậy chứ?" Hoàng Chí Lỗi nghĩ chuyện này phải có nguyên nhân nào đó, phải truy cho rõ là có chuyện gì mới được.

"Nghe nói người bên khoa ngoại tổng quát 2 bị khoa giáo dục y tế giáo huấn, buổi chiều còn có thêm nhiệm vụ quan trọng cho sinh viên. Thực tế là có hai sinh viên ngất xỉu."

"Ai ngất xỉu vậy?" Hoàng Chí Lỗi bị dọa cho sợ hơn, tiểu học muội sẽ không phải là tự ngất xỉu chứ.

"Là hai kiến tập sinh."

Hoàng Chí Lỗi thở phào, nghĩ trong lòng: tiểu học muội cừ quá, rốt cuộc người khác xỉu chứ không phải cô ngất xỉu.

Tạ Uyển Doanh làm phẫu thuật xong, nghe nói hai người bạn học của mình ngất xỉu trong phòng phẫu thuật được khiêng ra, cô vội vàng đến thăm bạn.

Vừa đến nơi thì thấy được Lâm Hạo đang vung cánh tay.

"Không phải tôi!" Cảm nhận được ánh mắt thân thiện của cô, Lâm Hạo nhanh chóng nghiêm túc, giọng nói nặng trĩu mang theo phần nhắc nhở.

Cậu mới không thể ngất xỉu, cậu không phải là một trí thức hai tay trói gà không chặt.

Người ngất xỉu là Triệu Điềm Vĩ và Lý Khải An, hai người bị gọi lên bàn kéo vết mổ, không có thể lực giống Lâm Hạo và lớp trưởng nên hai cậu chỉ có thể chịu không được mà ngất xỉu.

Triệu Điềm Vĩ và Lý Khải An dựa vào tường thở hổn hển, trên tay cầm một ly nước đường.

Lâm Hạo quay đầu, liếc hai người một cái: hai người các cậu hại tôi suýt chút nữa được quan tâm rồi.

"Cậu có hơn gì chúng tôi đâu không phải sao? Tay của cậu cũng tê cứng lên kìa.” Nhận được ánh mắt khinh người của Lâm Hạo, Lý Khải An hậm hực nói.

"Đó là bởi vì lần đầu lên bàn." Lâm Hạo nhớ phần sau đó lớp trưởng làm thay cho cậu, cậu lập tức rút ra được bài học kinh nghiệm, thay đổi tư thế sẽ không bị tê cứng nữa. Còn về các bạn trong lớp thì Tạ Uyển Doanh đứng thứ nhất, có thể làm một cách hoàn hảo, làm cho cậu chỉ có thể thở dài chịu thua.

"Có cần tôi rót cho các cậu một chút nước không." Tạ Uyển Doanh đi tới lấy ly rót nước cho bạn học.

Lâm Hạo nghe được thì quay đầu nói với cô: "Cậu mặc kệ bọn họ. Đáng lẽ là con gái ngất xỉu sau đó con trai sẽ rót nước cho con gái, bây giờ đổi ngược lại bọn họ có thấy ngại không chứ? Giáo sư ở bên ngoài đã chứng kiến được trò cười mất rồi.”

"Ai rót nước cho ai?" Một giáo sư đến đứng ở trước cửa.

Mấy sinh viên trong phòng nhìn sang thấy được là Cao Chiêu Thành.

Cao Chiêu Thành nheo mắt, có vẻ như không dám tin vào tai mắt của mình: tiểu học muội đi rót nước cho hai nam sinh viên y bị ngất xỉu sao? Hai nam sinh viên y này làm gì thế, ngất xỉu rồi phải nhờ nữ sinh viên y rót nước dùm sao?

"Đàn anh Cao." Trong tay của Tạ Uyển Doanh cầm ly nước của Triệu Điềm Vĩ.

Phát hiện ánh mắt của đàn anh khác lạ, Triệu Điềm Vĩ giật lấy ly nước từ trong tay Tạ Uyển Doanh.

"Không sao, có mấy bước thôi, tôi rót cho cậu ly nữa, cậu uống thêm đi. Dễ như trở bàn tay ấy mà, bình thường bạn cùng lớp nên yêu thương nhau mà.” Tạ Uyển Doanh nói.

Nghe cô nói xong, Cao Chiêu Thành nổi nóng, anh chỉ tay về phía hai cậu con trai bị ngất: "Ngày mai hai người các cậu bắt đầu chạy cự li dài cho tôi!"

Triệu Điềm Vĩ và Lý Khải An sợ đến nỗi sắc mặt trắng bệch.

"Tức chết tôi mà!" Cao Chiêu Thành bực bội nắm lấy gấu áo.

Đàn anh Cao là một người lịch thiệp mà lại tức giận trở thành như thế này sao? Tạ Uyển Doanh giật mình, chuyện gì vậy nè.

"Tạ Uyển Doanh, em đến đây cho anh, anh không cho phép em rót nước cho họ nữa!" Quay đầu thì nhìn thấy cô còn muốn gì đó, Cao Chiêu Thành tức giận đến nỗi môi run lên chỉ tên cô.

Bình Luận (0)
Comment