Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 354 - Chương 354 - Được Giáo Sư Khen Ngợi

Chương 354 - Được giáo sư khen ngợi
Chương 354 - Được giáo sư khen ngợi

“Cô ấy đi kiểm tra ruột thừa nói không sao. Nghi ngờ hệ bài tiết bí và vùng phụ khoa xảy ra vấn đề, có làm kiểm tra cũng không tra ra vấn đề. Sau này phát giác ra, lúc tay em ấn mạnh vào khu bằng quang dưới rốn, cô ấy cảm thấy hơi khó chịu, có chút nhói đau.” Tạ Uyển Doanh bày tỏ suy nghĩ của mình: “Em đột nhiên nhớ hình như bộ phận này có liên quan tới ống tiểu, chưa được soi kỹ càng, giống lời giáo sư nói. Trừ khi siêu âm bộ phận đó, còn không bác sĩ thông thường sẽ không nghi ngờ tới chỗ này. Nói chi tiết thì ống dẫn niệu kết sỏi bên trong khoảng 1cm sau khi chụp CT cũng chẩn đoán chính xác. Rốt cuộc em đã đề nghị cô ấy chụp CT bộ phận này xem xảy ra chuyện gì.”

“Em bắt mạch cho cô ấy bao lâu?” Giáo sư Lý hỏi, giáo sư già này cũng muốn biết bệnh tình của bệnh nhân này ẩn kỹ tới mức nào, lại càng ngạc nhiên làm sao một thực tập sinh lại thấy được vấn đề.

“Lúc em xoa bóp cho cô ấy tầm nửa tiếng ạ.” Tạ Uyển Doanh nhớ lại lần trước kiểm tra cơ thể bệnh nhân kia.

Kiểm tra cơ thể nửa tiếng chỉ mò mỗi ổ bụng, thực sự chỉ có thực tập sinh mới có suy nghĩ cặn kẽ, trong học tập thường hay quan tâm cái này. Bác sĩ lâm sàng đều dựa vào kinh nghiệm, vèo vèo vèo, bắt mạch nhanh chóng trở thành thói quen. Nếu như bắt mạch cả buổi, sẽ bị bệnh nhân nghi ngờ kỹ thuật tốt hay không tốt. Sinh viên y sẽ không bị hỏi, dù sao bệnh nhân biết rõ đó là học trò.

Một loạt bác sĩ nghe xong chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Lại nói, dù là sinh viên y không bị bệnh nhân hỏi, sinh viên trong quá trình kiểm tra giữ được nhẫn nại động tác lặp đi lặp lại phán đoán bệnh tình của bệnh nhân lại càng ít, chứ đừng nhắc tới tiền bối lâm sàng thực sự vào cuộc rò xét bộ phận có bệnh mà ngộ ra.

Sinh viên y như vậy có nghị lực thôi không đủ, còn cần trụ cột chính là cực kiên trì. Bệnh hiếm gặp cũng chả liên quan to tát tới tư chất thông minh, trụ cột quan trọng hơn. Vì bệnh hiếm gặp thường giấu rất sâu trong nghiên cứu y học, bác sĩ phải chọn thời cơ để hành động, giống như khảo sát toàn diện trụ cột của một bác sĩ nắm chắc tới đâu.

"Lúc bắt mạch em có thể nghĩ tới bộ phận ống tiểu này, cho thấy em học phẫu thuật trên trường vô cùng giỏi." Giáo sư Lý khen ngợi học trò từ tận đáy lòng.

Được giáo sư tâng bốc, nhất thời rất phấn khích, Tạ Uyển Doanh lắc đầu tỏ ý học hỏi: "Em có thể nghĩ đến nó không chỉ nhờ học phẫu thuật, còn học được mối quan hệ giữa bệnh lý và tổ phôi."

Đám người giáo sư Lý thầm nghĩ: Ài, đúng nha.

Thân thể này xuất hiện bộ phận thoái hoá sinh bệnh hiếm gặp, không tiến hành khám phá tổ phôi, học phẫu thuật dù có đề cập đến cũng nhanh quên. Tại vì nghiên cứu tổ phôi thực chất là phát triển quá trình phát dục phân hóa kết cấu thân thể.

Trên thực tế, khi học phẫu thuật ống tiểu cực nhỏ sẽ được nâng lên. Nơi này căn bản tới giai đoạn thai kỳ thoái hóa có dây chằng ở giữa, có thêm dây chằng thì mổ sao mới tốt. Trong tình huống gặp ca bệnh hiếm, tới phòng tiêu bản thử nghiệm cũng khó khăn. Phòng phẫu thuật của viện y học không có tiêu bản bệnh nhân thế này, khả năng phòng tiêu bản bệnh viện sẽ có.

Nguyên nhân sâu xa Tạ Uyển Doanh tuyệt đối không nói, trước khi trọng sinh cô đã nghiên cứu bệnh lý học trong thời gian dài, muốn học tốt bệnh lý học trước tiên phải hiểu rõ tổ phôi học đã.

“Lúc dự thi tổ phôi em được bao nhiêu điểm?” Các đàn anh hào hứng tò mò hỏi cô.

Tạ Uyển Doanh không thích khoe khoang trước mặt mọi người, liền do dự.

Cao Chiêu Thành quay đầu lại hỏi hai bạn học của cô: “Em ấy thi được bao nhiêu điểm.”

“Dạ…Điểm tối đa ạ.” Lâm Hạo đáp, vì lớp trưởng Nhạc Văn Đồng luôn thần bí làm người khác phát bực nên sẽ không mở miệng phát ngôn trước.

“Các em thi được bao nhiêu?”

“Hơn 80 điểm ạ.”

Bình Luận (0)
Comment