Hiệp hội Y khoa quốc Gia cũng quá lợi hại rồi. Như Chu Hội Thương và bác sĩ Thi Húc khoa ngoại tổng quát 2 của bọn họ, phải đứng xếp hàng để được thăng cấp Phó. Tạ Uyển Doanh hiểu.
“Có chuyện gì? Không phải phát sốt sao?” Chu Hội Thương chỉnh lại kính, quan sát sắc mặt bệnh nhân, nhìn sang Phó Hân Hằng phía đối diện đang lấy ống nghe ra.
Đeo ống nghe lên, Phó Hân Hằng đặt tai một đầu tai nghe lên ngực bệnh nhân, kiểm tra phổi và tim. Sau khi nghe xong, anh quay đầu hỏi những người phía sau: “Anh đã nghe chưa?”
Chu Tuấn Bằng gật đầu: “Lúc 3 giờ chiều, các em ấy nói có dấu hiệu phát sốt, tôi có đế nghe qua rồi. Tạm thời phổi không có vấn đề gì.”
“Vết thương thế nào?” Chu Hội Thương vén áo bệnh nhân lên, trước tiên kiểm tra miếng gạc che vết mổ có thấm máu và dịch không, vùng da xung quanh có bị sưng đỏ hay không. Nếu cần thiết cũng tháo băng gạc ra để kiểm tra vết thương bên trong.
Các bác sĩ khác cũng nhận xét.
“Có lẽ là viêm màng phổi. Không phải các em nói xương cá bị rơi lúc tìm sao?” Nhất định phải lưu ý đến điểm này.
“Nói đến viêm màng phổi, tốt hơn là loại bỏ xương cá đâm vào phổi hay khí quản gây ra tình trạng viêm nhiễm.”
“Các anh có làm sạch trong quá trình phẫu thuật khong? Có cặn thức ăn nào rơi ra khỏi lỗ thực quản không?”
“Làm sao có thể không sạch được? Xương cá đều được lấy ra hết rồi.” Chu Hội Thương quay đầu nhìn người đặt nghi vấn.
“Tôi cũng không nghĩ có khả năng đó. Họ nhất định đã nhìn rõ trước khi đóng khoang ngực lúc phẫu thuật rồi. Nếu không, chụp CT lại kiểm tra xem có chất cặn nào ẩn trong đó không?”
Nghe vậy, Hà Hương Du đang nằm trên giường tái mặt: Không phải chứ? Lại phải vào phòng phẫu thuật bị tay các bác sĩ lấy ngực kiểm tra ư?
“Sợ à?” Thấy biểu cảm trên mặt cô, Chu Hội Thương nhếch khóe miệng: “Để xem lần sau em còn dám uống rượu nuốt xương cá, rồi chạy tới đi làm người ta đau lòng không?”
Các tiền bối xung quanh cúi đầu cười, có lẽ cho rằng việc cô sinh viên làm có chút thiếu hiểu biết, khiến các tiền bối cười lăn cười bò.
“CT nhất định phải chụp lại.” Các bác sĩ đều nhất trí về điểm này, cần phải kiểm tra vị trí bị viêm trước đã.
Chu Hội Thương ngay lập tức gọi điện sắp xếp chụp CT khẩn cấp.
“Không phải mới có 38 độ thôi sao?” Hà Hương Du lẩm bẩm. Sau khi phẫu thuật bệnh nhân thường bị sốt sau khi bị gây mê. Sốt không do nhiễm trùng, có thể do thời gian mổ lâu, truyền máu trong lúc mổ, hoặc bị dị ứng với thuốc mê. Sau vài ngày là hạ sốt.
“Tối nay em lại bị sốt.” Phó Hân Hằng nhẫn tâm nói với cô sự thật, bảo cô đừng có mơ.
Giọng anh lạnh lùng như một thẩm phán, nhìn xung quanh các tiền bối đều không cười, Hà Hương Du đủ sợ hãi: Cái khoa này toàn người máy, đáng sợ y hệt nhưng những gì truyền thuyết nói.
Có phải vì cô bị sốt nên các tiền bối đến thăm cô không?
Đương nhiên, các tiền bối biết cô hiện tại bị sốt đến nỗi đầu óc có chút vấn đề, nên không phê bình cô.
Gọi người mang máy tới, tiện thể sắp xếp một bác sĩ đưa cô vào phòng CT, Chu Hội Thương đe dọa cô: “Nếu em vẫn tiếp tục nói chuyện như thế, tối này, bên ICU sẽ dọn giường, lập tức đưa em về bên đó đấy.”
Hà Hương Du nhìn chị cả và cô em phía xa với ánh mắt cầu cứu.
Tạ Uyển Doanh và Liễu Tịnh Vân nhìn cô: Nghe lời đi, nghỉ ngơi tốt nhé.
Bệnh nhân được đưa vào phòng chụp CT, các bác sĩ cũng rời đi. Tạ Uyển Doanh nghĩ đến điều gì đó, đi sau Chu Hội Thương chuẩn bị rời khỏi phòng, nói: “Đàn anh Chu, em nhớ chị ba hình như sắp đến tháng. Anh có muốn thử kiểm tra nước tiểu xem có nhiễm trùng đường tiết niệu không?”