Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 553 - Chương 553 - Tình Hình Chuyển Biến Nguy Hiểm

Chương 553 - Tình hình chuyển biến nguy hiểm
Chương 553 - Tình hình chuyển biến nguy hiểm

Mẹ Trương Vĩ ngủ trên giường của người chăm sóc người thân, ngáy khò khò.

Không cần sắp xếp là được rồi. Tạ Uyển Doanh yên tâm, đi đến trạm y tá. Chị Linh Linh ngồi ở trên ghế nghỉ xả hơi, lúc nãy vừa bận rộn lại vừa bị bệnh nhân giường 38 lén ra ngoài chọc tức.

“Giường 38 như thế nào rồi?” Tạ Uyển Doanh hỏi.

“Em về rồi à.” Chị Linh Linh thở dài nói: “Bảo cô ta ngủ, cô ta trốn ở trong chăn muốn gọi điện thoại. Chị muốn thu điện thoại của cô ta.”

Thẻ nạp tiền nằm trong túi áo blouse trắng của cô, Tạ Uyển Doanh suy nghĩ, tin tưởng chị gái y tá giao phó thẻ đưa cho chị Linh Linh: “Chị quyết định khi nào thích hợp thì đưa cho cô ta.”

“Ban ngày hãy đưa cho cô ta. Cô ta cứ tiếp tục như vậy cả đêm không cần ngủ nữa. Ban ngày chị sẽ đưa thẻ cho bác sĩ phụ trách của cô ta.” Chị Linh Linh quyết định nói.

Tạ Uyển Doanh ngồi ở bên cạnh nghỉ ngơi.

Bởi vì cô cũng không nói gì, chị Linh Linh giống như mệt mỏi rã rời không phát hiện trạng thái khác lạ của cô, bận rộn viết hồ sơ y tế điều dưỡng của ca trực đêm.

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã gần bốn giờ rưỡi rồi. Tạ Uyển Doanh suy nghĩ có nên đi nằm tiếp một lát không, đột nhiên nhớ đến bạn học Lý Khải An: “Cậu ấy đi ngủ rồi sao?”

“Bạn học của em à? Không có, cậu ấy sau khi đi xem bệnh nhân giường số 9 không có việc gì, nên đi xem dì giường 23 rồi. Bởi vì chị nói với cậu ấy độ bão hòa oxy giường 23 thấp.” Chị Linh Linh nói.

Tình trạng này của giường 23, ai cũng biết điều đó có nghĩa là gì. Tạ Uyển Doanh đứng dậy đi đến phòng bệnh.

Ánh mắt Lý Khải An rơi vào con số trên màn hình, thở dài.

Cậu thử tăng lượng oxy vào cho bệnh nhân thêm một chút, nhưng đối độ bão hòa oxy của bệnh nhân không có tác dụng gì khác biệt.

Nếu như chiêu này có tác dụng thì đã không đến lượt anh làm điều này vào buổi tối, bác sĩ ban ngày đã sớm thực hiện rồi. Thuốc có thể dùng được, buổi sáng Cao Chiêu Thành đã đến đưa cho bệnh nhân rồi, hiện tại chỉ là có thể làm hết sức mình kéo dài mạng sống của mệnh nhân. Hiện tại bệnh nhân toàn bộ dựa vào thuốc kích thích để kéo dài sự sống, nhưng suy cho cùng thuốc không phải là thần dược, trị không hết bệnh, sự sống này kéo dài không được bao lâu.

Dì Vương là khối u đã di căn lên não. Sự khác biệt giữa di căn não tiến triển và u não nguyên phát là hầu hết các tế bào ung thư di căn khắp não, kết quả này khiến cho các bác sĩ không cách nào phẫu thuật não một lần nữa cho bệnh nhân. Vì vậy tối hôm đó Hoàng Chí Lỗi đến xem chỉ có thể nói, hoặc là có thể thử hóa trị.

Tế bào ung thư đang tiến công đóng chiếm ở điểm mấu chốt sự sống của bệnh nhân, thế nên xuất hiện hiện tượng giảm oxy huyết rất đáng sợ. Sự giảm oxy huyết là một chỉ định lâm sáng khiến người ta kinh sợ nhất. Một khi độ bão hòa oxy của bệnh nhân duy trì dưới 90 thì không có cách nào điều chỉnh được, bác sĩ lâm sàng có kinh nghiệm biết sự sống của bệnh nhân này không còn bao lâu nữa, trừ khi có phép màu xuất hiện.

Phép màu sẽ xuất hiện không? Lý Khải An hy vọng là có phép màu xuất hiện. Cao Chiêu Thành là bác sĩ điều trị chính cũng hy vọng. Nhân viên y tế cũng hy vọng. Con dâu và cháu trai bệnh nhân cũng mong người nhà có thể qua khỏi.

Tạ Uyển Doanh đi đến bên giường bệnh, nhìn môi bệnh nhân giống như đen tím, chẳng trách bạn học mình không dám rời đi.

Sẽ không có phép màu. Cái gọi là phép màu trong y học thường là các bác sĩ hoàn toàn không đọc hiểu phần sản sinh khoa học sự sống kia. Mà bệnh tình của dì Vương đòi hỏi phần mà các bạn sẽ đều đọc hiểu, điều này là không thể nào.

“Gọi điện thoại kêu người nhà dì ấy đến đây đi.” Tạ Uyển Doanh dứt khoát đưa ra quyết định, xoay người nói với bạn học.

Lý Khải An ngây người: “Lúc này sao?”

Bốn giờ. Gọi điện thoại kêu người nhà? Người nhà làm sao đến đây? Nửa đêm gọi taxi sao?

“Gọi thì gọi đi.” Tạ Uyển Doanh kiên quyết nói với bạn học.

Đúng vậy, lúc này rồi làm sao còn có thể suy nghĩ đến chuyện này? Đầu óc Lý Khải An tỉnh táo, đi ra ngoài gọi điện thoại cho Miêu Phân: “Alo, tôi là bác sĩ Lý của bệnh viện. Bây giờ cô lập tức đến đây đi, dẫn theo Minh Minh đến. Tình hình dì Vương hiện rất không ổn. Trước đó bác sĩ Cao có lẽ đã nhắc trước với cô rồi.”

Bình Luận (0)
Comment