Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 600 - Chương 600 - Thỉnh Cầu Cô Hỗ Trợ

Chương 600 - Thỉnh cầu cô hỗ trợ
Chương 600 - Thỉnh cầu cô hỗ trợ

Mẹ Trương Vỹ đặc biệt ủng hộ loại tư duy này của nước ngoài, bởi vì bà ta có tiền, cho nên một lòng khuyến khích con gái đi ra nước ngoài du học. Bà ta thực sự cho rằng bà ta đến bệnh viện khám bệnh và đưa tiền cho bác sĩ thì bà ta sẽ thành Thượng Đế.

Tuy nhiên, bà ta quên rằng ngay cả ở nước ngoài, các cửa hàng cũng có thể chọn không làm mối làm ăn này. Mua và bán hàng hóa có thể làm như vậy, và các bác sĩ cũng có thể làm tương tự. Bạn yêu cầu bác sĩ không thể làm những gì, bác sĩ chắc chắn sẽ không làm, các bác sĩ trong và ngoài nước đều giống nhau, dứt khoát để cho bạn tìm một người bán khác (bác sĩ khác) thôi.

Anh hai Trương cùng cô nhỏ Trương lập tức nhận ra biểu tình của các bác sĩ tại hiện trường không đúng, bèn kéo mẹ Trương Vỹ lại.

"Chị nói ít hai câu đi, chị dâu." Cô nhỏ Trương ở phía dưới cầu xin chị dâu.

Ngay từ đầu Mẹ Trương Vỹ đã rất tức giận khi thấy cô nhỏ đi nịnh nọt Tạ Uyển Doanh, hất tay cô nhỏ ra: "Nếu không có tôi, mẹ không thể ở trong bệnh viện.”

"Không phải là người mà anh em tìm sao? Sao lại biến thành chị dâu?" Cô nhỏ Trương cũng tức giận, hét lên.

“Cái gì mà anh cô tìm, là tôi, tôi!” Mẹ Trương Vỹ vỗ ngực mình nói lớn: "Anh trai cô bận rộn như vậy, có thể có thời gian cùng mẹ các cô đến bệnh viện đăng ký sao?”

"Chị dâu, sau này không phải chị đã tìm được người giúp chị đăng ký sao? Người kia là anh hai gọi điện thoại tới." Cô nhỏ Trương không thể nhịn được nữa, nói ra sự thật: "Bởi vì anh hai thấy chị xoay xở mãi vẫn không thể đăng ký, thật sự anh ấy chờ được liền giúp chị làm việc này. Chúng ta cũng biết, đây là mẹ ruột của chúng ta không phải là mẹ ruột của chị dâu.”

Tầng lớp trung lưu rất coi trọng thể diện. Nếu không phải là mâu thuẫn rất lớn, sẽ khôn khéo giúp đỡ nhau trong mọi việc, không muốn làm to mâu thuẫn. Đây là cách để giải quyết sự việc của gia đình. Có thể thấy nhà họ Trương là một gia đình tương đối có giáo dưỡng. Anh hai Trương cũng vậy, muốn giữ lại mặt mũi cho vợ mình ở khắp nơi.

Mẹ Trương Vỹ quay đầu nhìn về phía chồng: Thật hay giả!?

Anh hai Trương thở dài. Có đôi khi ông cảm thấy có phải là ông quá dung túng vợ cùng với con gái hay không, làm cho họ nghĩ rằng mọi việc đều là thuận lý thành chương, mọi người đều phải nhìn tiền mà cho họ mặt mũi, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy.

Những gì cô nhỏ nói là sự thật? Mẹ Trương Vỹ sợ hãi, thiếu chút nữa không đứng vững.

"Bác sĩ, các người cho rằng nên trị liệu như thế nào thì điều trị như thế." Anh hai Trương tỏ thái độ với bác sĩ, nói với bác sĩ không cần bận tâm đến ý kiến của vợ.

"Đúng vậy. Đây là mẹ ruột của anh trai tôi và tôi chứ không phải mẹ ruột của chị dâu tôi." Cô nhỏ Trương sợ bác sĩ do dự, vội vàng tỏ thái độ theo anh hai của mình: "Chuyện của mẹ tôi do tôi và anh hai tôi quyết định.”

Các bác sĩ đã nhận ra được sơ đồ mối quan hệ của gia đình bệnh nhân. Về mặt pháp lý, người thân trực tiếp của bệnh nhân là đứng đầu.

"Chúng tôi hiểu. Sau khi chúng tôi thương lượng, chúng tôi sẽ đến gặp mọi người để nói chuyện trước khi phẫu thuật. Hôm nay mọi người phải giữ điện thoại để tiện liên lạc." Thi Húc dặn dò người nhà.

"Tôi có một thỉnh cầu muốn thương lượng với các bác sĩ?" Cô nhỏ Trương đột nhiên nói.

Các bác sĩ đặt dấu chấm hỏi.

"Cô ấy là bạn học của Trương Vỹ, chúng tôi rất tin tưởng cô ấy, có thể để cô ấy giúp chữa bệnh cho bà nội của Trương Vỹ không?" Cô nhỏ Trương chỉ Tạ Uyển Doanh nói.

Mẹ Trương Vỹ dùng sức giữ chặt cô nhỏ của mình, đôi mắt gần như trợn tròn.

Cô nhỏ Trương không thèm liếc mắt nhìn chị dâu, bà là nể mặt anh hái mới khách sáo với chị dâu, có rất nhiều chuyện chị dâu làm bà sớm đã nhìn không được.

"Tôi nói là thật lòng." Cô nhỏ Trương nghiêm túc nói với các bác sĩ, lại hướng Tạ Uyển Doanh thỉnh cầu: "Doanh Doanh, con giúp bà nội của Trương Vỹ chữa bệnh có được không?”

Gia đình này có chút thú vị. Trong lòng mấy giáo sư nghĩ, chẳng lẽ đối phương đã làm điều tra trước đó?

Bình Luận (0)
Comment