Hai ngày nay mấy người bọn họ không có ở đây, mấy người Đàm Khắc Lâm cũng Thi Húc không biết mâu thuẫn phát sinh.
"Mối quan hệ của họ là gì?" Lưu Trình Nhiên nhỏ giọng hỏi học đệ.
Bệnh nhân này xem ra có quan hệ với Tạ Uyển Doanh, nhưng Tạ Uyển Doanh chưa từng đề cập tới với nhóm giáo sư bọn họ, là không muốn các giáo sư đối đãi đặc thù sao? Về cơ bản là khi vào bệnh viện, các bác sĩ sẽ đối xử bình đẳng với bất kỳ bệnh nhân nào. Nếu nói là chăm sóc đặc biệt thì không thể, nhưng nếu biết là quan hệ người quen thì ít nhiều sẽ có một số việc có thể dễ thương lượng hơn một chút.
Tôn Ngọc Ba cũng muốn hỏi rõ sinh viên xem chuyện gì xảy ra.
"Anh hai." Cô nhỏ Trương đang hưng phấn hoàn toàn không ý thức được bầu không khí vi diệu ở đây, nói với anh hai Trương vừa tiến vào: "Anh xem đây là ai? Trạng nguyên ban Khoa học tự nhiên, bạn ngồi cùng bàn của Trương Vỹ, đang làm bác sĩ ở Quốc Hiệp.”
"Ông xã." Mẹ Trương Vĩ đứng dậy, muốn chồng mình bảo cô em chồng câm miệng lại.
Nào ngờ, anh hai Trương nhìn thấy Tạ Uyển Doanh cũng rất cao hứng, chỉ vào Tạ Uyển Doanh nói: "Năm đó cô ấy làm khách nhà chúng tôi, tôi đã gặp cô ấy vài lần, là một đứa bé rất khiêm tốn cũng rất cố gắng. Lúc đó tôi đã nói rằng cô ấy chắc chắn sẽ là một người thành công trong tương lai.”
"Lời này của anh đã nói trước mặt Trương Vĩ sao?" Cô nhỏ Trương cười hì hì hỏi.
"Anh đã nói với con bé nhưng khi nghe xong con bé không vui. Anh nói con bé phải học tập chăm chỉ hơn, nếu không một ngày nào đó bạn cùng bàn sẽ vượt qua con bé. Nhưng con bé lại không tin anh.” Anh hai Trương nói, không sợ vạch trần khuyết điểm của con gái trước mặt mọi người.
"Trương Vĩ cũng không kém, đã đi ra nước ngoài." Cô nhỏ Trương cuối cùng cũng nhìn thấy sắc mặt chị dâu không tốt lắm, liền nói một câu hòa hoãn.
Chuyện gì đã xảy ra với con gái đang đi du học. Trong lòng anh hai Trương rõ ràng nhất, là dùng tiền trong nhà để đi, không phải dựa vào thành tích của chính con bé, có cái gì để mà khoe khoang.
Bình thường ông là người đàn ông bận rộn đến mức không thể về nhà, vấn đề giáo dục con cái trong nhà đều giao phó cho vợ. Vợ muốn làm gì thì làm như vậy. Ông không hài lòng với con gái mình. Lúc trước thí sinh thi đại học đều như chạy nước rút, vợ ông lại tràn đầy tự tin khen con gái, nói rằng không thành vấn đề, trước khi thi cần thả lỏng, dẫn đến việc lúc ấy Trương Vỹ đã làm cái gì, đi mua đĩa nghe nhạc theo đuổi ngôi sao.
Thi đậu vào trường kinh doanh, không tính là trường đại học hàng đầu trong nước, đành phải dùng tiền của gia đình đưa ra nước ngoài để đánh bóng. Nhưng vấn đề lớn nhất của đứa con gái này chính là bà nội bị bệnh mà cho đến nay vẫn không gọi điện thoại về để thăm hỏi!
Lúc người nhà họ Trương đang nói chuyện, các bác sĩ tranh thủ thời gian kiểm tra cho bà Trương trước.
Đàm Khắc Lâm nghe Thi Húc báo cáo.
"Ca phẫu thuật được lên kế hoạch vào ngày kia. Vì vậy, hôm nay đã gọi điện cho gia đình để nói chuyện. Gia đình có ý định làm nội soi.” Thi Húc nói: "Nhưng khối u này phải cắt bỏ hoàn toàn, dù sao cũng tới gần vị trí thấp, đoán chừng rất khó làm nội soi.”
Nghe thấy lời nói sau của bác sĩ, mẹ Trương Vỹ vội vàng nhấn mạnh với bác sĩ: "Chúng tôi muốn làm nội soi nên mới tới đây.”
Chẳng khác nào nói nếu không nội soi thì căn bản là mẹ Trương Vỹ không nguyện ý đưa bệnh nhân đến đây.
Gia đình bệnh nhân luôn có một loạt các yêu cầu đối với ca phẫu thuật của bệnh nhân, bao gồm rất nhiều các loại yêu cầu kỳ lạ. Bệnh nhân thực hiện phẫu thuật nội soi hoặc phẫu thuật mở bụng, không phải bác sĩ hoặc gia đình có thể quyết định, là tình trạng của bệnh nhân quyết định. Vì vậy, bệnh nhân và người nhà thôn thái sẽ không bao giờ dùng lời nói để gây khó dễ cho các bác sĩ trong vấn đề này.
Bình thường có thể giống như mẹ Trương Vỹ nói ra những lời vênh váo tự đắc này để chỉ huy bác sĩ phẫu thuật, chỉ có một loại người nhà bệnh nhân: cho rằng mình là Thượng Đế.
Trong những năm này, sau khi cải cách và mở cửa, đủ loại các tư tưởng phương Tây tràn vào đất nước, một trong những khẩu hiệu được hô đặt biệt to: khách hàng là Thượng Đế. Những suy nghĩ tiềm ẩn trong đó chính là có tiền là Thượng Đế.