Chương 631: Bệnh nhân bất lực
Chương 631: Bệnh nhân bất lực
Đương nhiên, tâm lý tốt có những ưu điểm của tâm lý tốt, ngốc ngốc nghếch nghếch qua chín tháng này cũng tốt. Tạ Uyển Doanh không loại trừ đàn chị Lý Hiểu Băng nghĩ như vậy, bởi vì một số điều ngoài ý muốn khi mang thai là không thể tránh khỏi được.
Giống như người phụ nữ đang mang thai này, cô ấy và gia đình cô ấy làm sao có thể nghĩ đến việc bốn tháng sau khi mang thai đột nhiên lại đau bụng dữ dội và nôn mửa, hơn nữa đến tình trạng dường như không thể chịu đựng được.
Dì Lý gấp đến độ muốn rơi nước mắt, trong bụng con dâu mang thai cháu trai bảo bối của bà, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì biết làm sao đây. Thế hệ trước có quan niệm mạnh mẽ về việc nối dõi tông đường, nói chung rất khó chấp nhận con dâu đột nhiên sảy thai.
"Bác sĩ, mau giúp con dâu tôi. Con dâu và con trai tôi đã kết hôn được 5-6 năm, vất vả lắm mới có thể mang thai." Quả nhiên dì Lý mở miệng là đề cập đến vấn đề của đứa nhỏ trước tiên.
Các bác sĩ lâm sàng đối với vấn đề hai chọn một, từ trước đến nay không cần người khác hỏi hay yêu cầu, người mẹ là trên hết. Trừ khi người mẹ này kiên quyết yêu cầu giữ lại đứa trẻ của mình.
Tạ Uyển Doanh bắt đầu mình không nên suy nghĩ nhiều, trước tiên nhanh chóng kiểm tra tình hình của thai phụ.
“Bị nôn mửa bao nhiêu ngày rồi?” Tạ Uyển Doanh hỏi người nhà bệnh nhân, đồng thời đỡ bệnh nhân nằm nghiêng trái nghiêng phải để xác định vị trí đau bụng.
"Con dâu đã tự mình nói với tôi, gần một tuần rồi." Dì Lý trả lời: "Lại tiêu chảy, chúng tôi mới cảm thấy con bé không phải ốm ngén, giống như ăn phải cái gì đó không tốt.”
“Đau bụng?”
"Đúng vậy, con bé nói có đến phòng khám gần đó khám mấy lần, lúc đầu bác sĩ nói con bé bị viêm dạ dày, con bé bị đau ở bên trên. Sau đó tự con bé nói là bị đau bụng, bác sĩ nói lại là bị viêm ruột, dù thế nào cũng tiêm thuốc cho con dâu tôi. Sau khi tiêm thuốc được vài ngày ngày nhưng không có hiệu quả gì. Tôi đã nói với con bé hay là đi bệnh viện lớn kiểm tra xem sao, con bé nói rằng bệnh viện lớn không thể lấy số nổi. Cuối cùng cô Ngô nói rằng cô ấy biết các bác sĩ ở đây, hôm nay mới vội vội vàng vàng đưa con bé đến đây khám." Lúc dì Lý nói chuyện tràn đầy sự bất lực của những người bình thường.
Gia đình bình thường không có quen biết, muốn đi khám bệnh ở bệnh viện lớn khó đến mức nào cũng có thể thấy được. Đó là chưa kể gia đình dì Lý là công nhân bình thường đến thủ đô làm thuê. Bệnh viện top ba hàng đầu chiếm ưu thế về nguồn lực y tế, người dân cả nước không biết gì về các bệnh nan y cũng đều tới đây. Làm sao có cơ hội cho người bình thường đến khám những bệnh bình thường.
Thực tế, những bệnh thông thường không nhất thiết phải đến bệnh viện tốt nhất để khám, chỉ cần trình độ kỹ thuật của các phòng khám ngoại trú tuyến dưới là có thể xử lý dứt điểm. Chỉ là tuyến cơ sở khám chữa bệnh ngoại trú không đồng đều, người dân không biết phải đến bao nhiêu bệnh viện mới tìm được bác sĩ chẩn đoán chính xác.
Nếu những người bình thường không may mắn, lại mắc bệnh tương đối cấp bách như tình trạng của thai phụ trước mắt này nhưng không kịp được điều trị chính xác tại tuyến y tế cơ sở. Vì vậy, thực tế lâm sàng sẽ luôn xảy ra tình trạng như vậy, các bác sĩ ở các bệnh viện lớn không thể tin vào những gì họ nhìn thấy, thời gian điều trị tốt nhất cho bệnh nhân có thể khỏi bệnh lại bị trì hoãn, cuối cùng bệnh nhân tử vong.
Tạ Uyển Doanh không nghĩ đến hậu quả kinh hoàng nhất ở giai đoạn này, nhưng linh tính đã mách bảo cô rằng thai phụ này đã bị chẩn đoán nhầm ở tuyến y tế cơ sở.
Bệnh nhân chắc chắn không phải viêm dạ dày viêm ruột thông thường. Cô đưa tay sờ trán bệnh nhân, chắc chắn là bị sốt, sau khi tiêm hạ sốt lại tiếp tục sốt, loại sốt này không bình thường có thể dẫn đến tử vong.
Tiêm thuốc vài ngày không thấy bệnh tình của bệnh nhân thuyên giảm, các bác sĩ tuyến cơ sở nên cho rằng đó không phải là bệnh viêm dạ dày viêm ruột thông thường.