Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 630 - Chương 630: Cậu Ấy Đi Đâu Rồi

Chương 630: Cậu ấy đi đâu rồi
Chương 630: Cậu ấy đi đâu rồi
Chương 630: Cậu ấy đi đâu rồi




Triệu Điềm Vĩ đứng đó tay chân run rẩy.

“Bọn họ nói cậu ấy giảm cân giảm hơn 2 tháng thì cơ thể suy nhược, đồng tử có chút vàng, tình trạng này nên nằm viện để làm kiểm tra gan.” Tống Học Lâm dứt khoát trực tiếp nói ra.

Thì ra lời Tiểu Tống này nói trước đó với bạn học Tạ Uyển Doanh là ý này. Lý Khải An bỗng nhiên ngộ ra, quay đầu nhìn vào mặt Triệu Điềm Vĩ.

Triệu Điềm Vĩ đưa 2 tay lên che mặt mình: “Không có chuyện đó đâu, đừng nghe bọn họ nói bậy.”

“Gọi điện thoại cho giáo sư Triệu vậy.” Giọng Đào Trí Kiệt có chút nặng nề.

“Phải.” Hà Quang Hữu lấy điện thoại để gọi cho Triệu Hoa Minh.

Là cháu trai của giáo sư cũ khoa mình, càng không thể đối xử tùy tiện được.

Triệu Điềm Vĩ căn bản không muốn chuyện này bị làm lớn thành như vậy, muốn khóc nói: “Tôi có thể tự gọi cho người nhà.”

“Cậu thân là bác sĩ, mà không rõ tình trạng cơ thể mình. Chuyện này nhất định không thể để cậu tự quyết định nữa.” Giọng nói Đào Trí Kiệt có vẻ ôn hòa hợp lý nói với cậu ấy.

Triệu Điềm Vĩ nghe ra được, mỗi chữ mà vị Phật gia này nói tuyệt đối là từng chữ đâm chọt vào tim, đối với cậu ấy giống như là Đức Phật xét xử Tôn Ngộ Không vậy. Cậu ấy muốn tê liệt luôn rồi.

Lý Khải An thấy tình trạng cậu ấy không ổn, nhanh chóng dìu cậu ấy qua ghế ngồi, nhỏ giọng kề sát tai cậu ấy nói: “Đừng gấp, quay về hỏi Doanh Doanh xem làm thế nào.”

Có vẻ như trong lớp chỉ có nữ học bá này là có thể cứu cậu ấy thôi, Phật gia Đào Trí Kiệt này nghe nói có thể bằng lòng nghe theo lời của Tạ Uyển Doanh, Triệu Điềm Vĩ lo lắng hỏi: “Cậu ấy đi đâu rồi.”

Vấn đề này thực ra cũng giống như câu hỏi đang lượn vòng trong đầu óc mấy người Đào Trí Kiệt. Suy cho cùng thì hình ảnh Tạ Uyển Doanh lao ra ngoài vừa nãy xem ra là rất gấp không ngoại trừ khả năng là chuyện cực kỳ quan trọng. Ánh mắt biết cười của Đào Trí Kiệt có chút nhẹ nhàng kìm nén.

Chạy hết sức đến khu phòng bệnh khoa ngoại gan mật, Tạ Uyển Doanh tìm bạn thân.

“Ở đây, Doanh Doanh.” Ngô Lệ Tuyền hướng về Tạ Uyển Doanh vẫy tay gọi, cùng với dì Lý hai người ra sức dìu Hứa Hạnh con dâu dì Lý. Bệnh nhân lúc này gần như là yếu ớt nằm trên sàn nhà không đứng dậy nổi.

Bước nhanh qua phía bên nhân, hai mắt Tạ Uyển Doanh dùng tốc độ nhanh nhất để xem tình trạng của bệnh nhân, hỏi: “Cô ấy mang thai đúng không?”

Bụng dưới của bệnh nhân rõ ràng là có hơi lồi lên. Nếu không thì là khối u của bệnh nhân cực lớn, nhưng đây 100% là mang thai.

“Đúng vậy, con bé mang thai gần 4 tháng rồi.” Dì Lý nói.

Trong điện thoại chưa có nói đến tình trạng này, có thể là người nhà đối phương chưa kịp nói hết lý do. Tạ Uyển Doanh vừa nghe đến 2 chữ mang thai, ý thức được tình hình nghiêm trọng rồi.

Phụ nữ mang thai bởi vì tính đặc biệt của việc mang thai, có rất nhiều bệnh liên quan đe dọa đến đến tính mạng của cả cơ thể mẹ và bào thai, dẫn đến trong lâm sàng rất nhiều thuốc không thể sử dụng được. Vì vậy, trong phim truyền hình thường diễn cảnh giữa mẹ và con phải chọn 1, tình huống thường thấy nhất không phải lúc sản phụ sinh con mà là ở thời kỳ cơ thể mẹ mang thai.

Một khi cơ thể mẹ mắc một bệnh nào đó, do phải hạn chế sử dụng thuốc, nếu không hạn chế dùng thuốc thì có thể sẽ gây nguy hiểm đến tình trạng tính mạng của người mẹ, lúc này là quan trọng nhất người mẹ buộc phải lựa chọn từ bỏ sinh mạng nhỏ. Trong thực tế rất nhiều người mẹ và gia đình không muốn từ bỏ, nhất là đối với người phụ nữ rất khó khăn mới có thể mang thai có khát vọng tha thiết được làm mẹ mà nói là cực kỳ tàn nhẫn.

Bởi vì như vậy, tâm trạng của Lý Hiểu Băng tốt, thì Liễu Tịnh Vân và Đới Vinh Hồng lại thấy sợ sệt, tất cả đều vì làm ở lâm sàng nhìn thấy nhiều rồi, tim sớm đã bị dọa cho sợ hãi. Nếu không đến lúc đứa bé sinh ra các cô ấy lại không có cách nào thả lỏng được.

Phụ nữ trong thời kì mang thai 9 tháng, giống như là đang đi trên sợi dây vậy.





Bình Luận (0)
Comment