Chương 648: Mọi người sẽ được chuyển đi
Chương 648: Mọi người sẽ được chuyển đi
Dùng một hoặc hai chiêu bí ẩn nhưng tuyệt đối đẹp trai trước mặt các đàn em bên dưới, khiến các đàn em phải thốt lên wow, tựa như đại thần trong giới giang hồ hiện ra cảnh giới thần tiên.
Việc sử dụng kẹp tách để trực tiếp tách và cầm máu khó hơn nhiều so với dùng dao siêu âm.
"Doanh Doanh, tương lai cậu có muốn cân nhắc việc ở lại khoa ngoại tổng quát hai hay không, có thể cùng giáo sư Đàm tiếp tục học tập." Lý Khải An chọc chọc vỗ vai và đề nghị với cô.
Trái tim của Tạ Uyển Doanh đang đập thình thịch, thực sự khiến cô rất cảm động vào tối nay. Cô thực sự muốn ở lại và tiếp tục tìm hiểu, bao gồm các cơ quan và mô khác nhau của cơ thể con người, cách phân biệt độ mỏng manh và cứng đầu của chúng, cách phân biệt có bao nhiêu lớp và cách phân chia độ mạnh của các hoạt động phẫu thuật. Những thứ này cô cảm thấy giáo sư Đàm chắc chắn là người có kinh nghiệm phong phú nhất có thể dạy cô.
Nếu không phải bởi vì ông nội của cô, vào giờ khắc này cô rất muốn ở lại khoa ngoại tổng quát hai.
"Đàn anh Hoàng?" Khi Lý Khải An ngẩng đầu lên, cậu ngạc nhiên khi thấy Hoàng Chí Lỗi đang đứng ở cửa văn phòng.
Hoàng Chí Lỗi sắc mặt tối sầm, tay đang cầm kính, nghiến răng nghiến lợi, nhìn về phía tiểu học muội trên mặt hiện rõ: Quả nhiên là mục đích đêm nay của tên khốn kiếp kia.
Thấy đàn anh có vẻ như đang tức giận, Lý Khải An không dám lên tiếng lẳng lặng trốn đi.
"Đàn anh Hoàng." Tạ Uyển Doanh cầm đoạn tin nhắn đến và an ủi người tiền bối đang không mấy vui vẻ này: “Lệ Tuyền nói cô ấy sẽ mua đồ ăn khuya cho mọi người, đàn anh Hoàng lát nữa ở chỗ chúng em ăn khuya đi.”
Hoàng Chí Lỗi cảm động muốn phun ra mấy chữ trong lòng: Tiểu học muội, em bị người đàn ông như thế này dụ dỗ sao? Anh ấy phẫu thuật thần kinh làm gì cũng có thể làm được.
Bỏ đi, đợi tiểu sư muội đến khoa phẫu thuật thần kinh, sẽ phát hiện khoa phẫu thuật thần kinh bọn họ so với khoa ngoại tổng quát hai càng trâu bò hơn nhiều. Đúng như lời đàn anh Tào nói, cứ bình tĩnh, các khoa khác đều là để mở đường cho khoa phẫu thuật thần kinh, ngành giải phẫu luôn là hàng đầu.
"Anh đi các khoa khác xem thử trước." Hoàng Chí Lỗi nói với tiểu học muội, đi ra ngoài thở phào nhẹ nhõm bình phục tâm tính rồi nói sau.
Sau khi đàn anh rời đi, Lý Khải An tiếp tục trò chuyện với bạn cùng lớp: "Doanh Doanh, tuần sau cậu phải đi rồi, đi khám gan và túi mật. Tôi đi muộn hơn cậu một tuần, phải đi đến khoa tim mạch thực tập, phải làm sao bây giờ?"
Lý Khải An là sinh viên nội khoa, khoa luân phiên chắc chắn sẽ khác với sinh viên khoa ngoại. Nên bố trí các khoa trọng điểm cho sinh viên ngoại khoa trong khoa ngoại. Sinh viên nội khoa nên được bố trí vào khoa nội.
"Khoa nội tim mạch nghe nói cũng rất khủng bố." Trái tim của Lý Khải An quặn thắt, cậu có thể ở lại khoa ngoại tổng quát hai là vì đi cùng với bạn học Tạ, tới đây bảo cậu một mình đi khoa nội tim mạch thực sự là quá khó rồi.
"Nếu nói về khoa nội tim mạch, bác sĩ Lâm rất giỏi. Cậu hãy thử đến khoa tim mạch với bác sĩ Lâm.” Tạ Uyển Doanh nói với bạn học.
"Làm sao tôi nhớ được Triệu Điềm Vỹ đã nói qua, nói bác sĩ Lâm đã đưa cậu ta vào phòng cấp cứu, đêm đầu tiên nói cậu ta đã nói dối." Bác sĩ Lâm khó tính của Lý Khải An và bác sĩ Lâm tốt bụng của Tạ Uyển Doanh dường như không giống nhau cho lắm.
Nói đến bạn học Triệu Điềm Vỹ, họ đã đi phẫu thuật, Triệu Điềm Vỹ lẽ ra phải quay lại trường học. Kết quả là không Triệu Điềm Vỹ không rời đi, vẫn tiếp tục gọi điện thoại đến bệnh viện. Nghe nói bọn họ làm xong phẫu thuật, chạy về phòng làm việc tìm Tạ Uyển Doanh nói: "Doanh Doanh, cậu có thể cùng tôi đi phẫu thuật gan một chuyến không?"
"Làm sao vậy?" Lý Khải An hỏi cậu ta, nhìn đồng hồ: "Mười giờ rưỡi tối rồi, không phải người phẫu thuật gan tam làm rồi sao?"
“Vị đức phật đó không hề tan làm. Các cậu không biết vị đức phật kia đáng sợ kinh khủng đến cỡ nào đâu. Doanh Doanh tôi nghe nói cậu muốn đi cùng anh ấy, đợi khi cậu đi rồi sẽ biết, anh ấy không giống vị giáo sư tốt như lời cậu và Lý Khải An nói đâu." Triệu Điềm Vỹ hai mắt đỏ hoe nói với Tạ Uyển Doanh, nghiễm nhiên là hôm nay đã bị vị đức phật đó đè ép đến muốn khóc.