Chương 718: Mọi người đều thích đàn anh Tào
Chương 718: Mọi người đều thích đàn anh Tào
“Tìm tôi có chuyện gì sao?” Đào Trí Kiệt hỏi hai người bọn họ.
Tống Học Lâm nói trước: “Phó chủ nhiệm Tiết muốn em chuyển lời đến giáo sư Đào, tuần sau ông ấy phải đi công tác một chuyến. Ông ấy bảo giáo sư Đào xem xét lại việc hoãn ca phẫu thuật cấy ghép có thể được lên kế hoạch vào tuần sau.”
Vấn đề này lớn rồi đây. Đào Trí Kiệt rơi vào trầm tư. Tiếp đó, anh ta hỏi Tạ Uyển Doanh: “Em có chuyện gì?”
“Em muốn thay Triệu Điềm Vĩ xin nghỉ phép cuối tuần để ra ngoài, đưa cậu ấy đến nhà đàn anh Tào dùng cơm. Đàn anh Đào, như vậy có được không?” Tạ Uyển Doanh hỏi.
Đối diện với đôi mắt to dường như có chút thận trọng của cô, Đào Trí Kiệt không nghĩ ngợi gì mà gật đầu: “Được chứ.”
“Cảm ơn đàn anh Đào.” Tạ Uyển Doanh vui vẻ, xoay người bước ra ngoài.
Lúc này, cô vui vẻ giống như một đứa trẻ, làm cho hai người còn lại trông có vẻ rất ngạc nhiên. Ai biểu bình thường tác phong cư xử của cô vô cùng trưởng thành và thận trọng, làm cho người ta không để ý đến tuổi tác thật sự của cô.
Cô quay trở lại nói với Triệu Điềm Vĩ, đoán chừng bạn học Triệu sẽ vui chết mất. Tạ Uyển Doanh nghĩ.
Ngày hôm sau được nghỉ bù, buổi sáng Tạ Uyển Doanh tập thể dục, buổi trưa ăn cơm ở căn tin thì gặp được bạn học đã mấy ngày chưa gặp Lý Khải An. Hôm nay Lý Khải An làm bài thi viết ở khoa ngoại tổng quát 2, buổi chiều được nghỉ.
Hai người vừa ăn cơm, vừa nói chuyện phiếm về lớp học.
“Bệnh viện đã quyết định rồi, Lâm Hạo và tôi cùng nhau đến khoa tim mạch để thực tập. Ngày mốt bọn tôi sẽ đi. Lớp trưởng được đi đến khoa ngoại thần kinh, chỗ mà bọn tôi muốn đi nhất.” Lý Khải An thuộc như lòng bàn tay tất cả những nơi mà tất cả các thực tập sinh trong lớp đi tới: “Nếu như là những người khác, thì có người đến khoa ngoại tổng quát của chúng ta, có người thì đến khoa phụ khoa nhi để thực tập trước.”
Tạ Uyển Doanh nghe được tin tức, nghĩ đến những bạn học khác đang nỗ lực để tiến bộ, ngược lại, Triệu Điềm Vĩ bị bệnh tật trì hoãn đến việc thực tập, cảm thấy cậu hơi đáng thương.
“Cậu đã an ủi cậu ấy rồi.” Lý Khải An nói: “Doanh Doanh, có thể cậu là con gái, nói chuyện sẽ dễ nghe hơn con trai bọn tôi. Cậu ấy nghe xong có lẽ sẽ dễ mềm lòng hơn. Giống như lớp trưởng nói, mấy đứa con trai cao to như bọn tôi nói chuyện cục súc, cậu ấy nghe sẽ cảm thấy không dễ chịu gì.”
Lớp trưởng nghĩ cô và Triệu Điềm Vĩ như vậy sao? Tạ Uyển Doanh làm sáng tỏ hiểu lầm giúp Triệu Điềm Vĩ: “Trong lòng cậu ấy biết tất cả mọi người đều quan tâm cậu ấy mà.”
Hừ, Lý Khải An khẽ phàn nàn cô: “Tôi nghe nói cả rồi, cậu giúp cậu ấy giành cơ hội đến nhà của đàn anh Tào làm khách, Doanh Doanh, sao cậu không rủ tôi chứ?”
“Cậu ấy bị bệnh mà, cậu đâu có bị bệnh đâu…”
Lý Khải An bĩu môi với vẻ không vui: “Cậu ấy sắp khỏi bệnh rồi.”
Trong lòng Lý Khải An bọn họ chỉ có: Tên béo đáng chết Triệu Điềm Vĩ, bệnh không nghiêm trọng, nhưng trong cái rủi lại có cái may.
Về điều này, Tạ Uyển Doanh nói với bạn học Lý: “Cậu ấy có thể phải làm một cuộc phẫu thuật để thăm dò.”
Lý Khải An lập tức bối rối: “Cậu ấy không hề nói với bọn tôi!”
“Ông nội của cậu ấy vẫn chưa đồng ý, nhưng cậu ấy muốn làm.”
Lý Khải An cau mày, trong mắt có phần sầu muộn: “Một lát tôi sẽ đi thăm cậu ấy.”
Suy cho cùng tất cả các bạn trong lớp đều lo lắng cho Triệu Điềm Vĩ.
“Các cậu có thích đàn anh Tào không?” Tạ Uyển Doanh nhớ lại lời của Lý Khải An, lần đầu tiên hỏi cách nghĩ của bạn nam trong lớp về đàn anh Tào.
“Có ai mà không thích anh ấy chứ. Cậu nghĩ thử xem, ngay cả chàng trai lạnh lùng như lớp trưởng ngày nào cũng tôn sùng đàn anh Tào như thần tượng vậy.” Lý Khải An nhẹ nhàng nói chuyện.
“Lớp trưởng muốn đến khoa ngoại thần kinh.” Tạ Uyển Doanh đã nhìn ra tâm tư của lớp trưởng từ lâu.
“Sai rồi. Doanh Doanh, cậu của lớp trưởng là viện trưởng của Tuyên Ngũ, phòng khoa giỏi nhất của Tuyên Ngũ không phải là khoa ngoại thần kinh. Lớp trưởng không muốn đến Tuyên Ngũ, mà muốn ở lại bệnh viện chúng ta. Xem ra cậu không biết, hồi đó đàn anh Tào đã cứu mẹ của lớp trưởng, lớp trưởng mới chọn đến Hiệp hội Y khoa Quốc gia.”