Chương 724: Dạy cô
Chương 724: Dạy cô
“Không thích xem tivi thì có thể đến phòng sách xem nhé.” Tào Dũng lại quay đầu nói với cô.
Phòng sách của đàn anh Tào? Tạ Uyển Doanh ngoảnh đầu lại trong mắt có chút bối rối.
“Cậu dẫn em ấy đi đi.” Chu Hội Thương giật lấy cái chậu trong tay Tào Dũng.
Tào Dũng rửa tay, dẫn cô đi đến phòng sách.
Một căn phòng sách rất lớn, tủ sách làm bằng gỗ đàn hương theo phong cách cổ xưa, xung quanh đều tỏa ra mùi thơm của sách.
Trên giá sách từng hàng sách y học xếp gọn gàng sát nhau, ánh mắt cô sáng lên như được thắp 2 ngọn nến nhỏ vậy.
Tào Dũng đẩy cánh cửa kính trên giá sách, lấy ra một cuốn sách đặt vào tay cô: “Tôi đoán em sẽ thích cuốn sách này.”
Hai tay Tạ Uyển Doanh cầm cuốn sách, cẩn thận lật mở bìa sách, trên trang sách ngoài kiểu chữ in rõ nét, ở khoảng trống bên cạnh có dòng chữ viết tay bằng bút máy ngay ngắn mạnh mẽ là của đàn anh Tào sau khi đọc sách xong đã chú thích lại suy nghĩ của mình. Cô đọc từng chữ từng chữ: “Không thể đánh giá thấp việc sử dụng kỹ thuật mô phỏng cơ thể trong y học. Mô phỏng trái tim, mô phỏng lá gan, mô phỏng khung xương, ứng dụng dần dần càng ngày càng lớn, giả sử theo thời gian, có thể ứng dụng đến điều khiển lời nói trong tổ chức não.”
Tiếng đọc sách chuyên tâm mà trong trẻo của cô quanh quẩn trong phòng, Tào Dũng đứng ở đó, cảm thấy thời gian như ngưng lại ngay tại lúc này, cả thế giới yên tĩnh đến mức giống như chỉ còn có cô và anh ở đây.
Vừa đọc vừa xem sách, Tạ Uyển Doanh suy nghĩ hỏi đàn anh: “Đàn anh Tào, mô phỏng 3D có lợi đối với phẫu thuật khoa ngoại, nhưng mà đối với phân chia khu chức năng não có tác dụng tìm kiếm càng nhiều hơn không ạ?”
Tim loạn nhịp khoảng vài giây, Tào Dũng định thần trở lại, cười nói với cô: “Cái này cần nghiên cứu thêm trong thực tiễn lâm sàng. Nếu như em có hứng thú thì trong máy tính tôi có ứng dụng mô phỏng 3D. Ở đây cũng có vài cuốn sách toàn là nói về mô phỏng 3D trong y học.”
Có thể học tập thêm cái mới, Tạ Uyển Doanh tràn đầy hứng thú đi theo đàn anh đến bên bàn máy tính
Bàn máy tính cực kỳ lớn đặt ở trong phòng sách hướng ra ban công, chồng sách y học đặt trên bàn tạo thành hình dáng giống như mấy ngọn núi nhỏ, đàn anh Tào thích sạch sẽ, trên mặt bàn được lau chùi sáng bóng giống như một cái gương phản chiếu vậy.
Máy tính để bàn được đặt bên góc trái của bàn chiếm lấy một góc bàn. Tào Dũng kéo ghế ra để cô ngồi xuống, tự mình giúp cô mở máy tính.
Màn hính máy tính sáng lên, lúc Tạ Uyển Doanh di chuyển con chuột trên mặt bàn thì quay đầu nhìn đàn anh Tào, sợ không cẩn thận làm mất tài liệu quý giá trong máy tính của đàn anh.
“Không sao, tôi chỉ cho em nó ở đâu.” Tay của Tào Dũng duỗi ra, đợi tay cô mở đến chỗ đó, thì nắm lấy con chuột mở ra phần mềm mô phỏng 3D bằng tiếng Anh tỉ mỉ làm mẫu thao tác cho cô xem.
Có khoảnh khắc hai người dựa sát vào nhau, Tạ Uyển Doanh dường như có thể nghe thấy âm thanh nhịp tim đập thình thịch của mình. Hạ thấp góc nhìn, trong mắt hiện ra rõ ràng đôi tay đẹp như ngọc của đàn anh. Không biết vì sao trong đầu cô nghĩ đến hình ảnh đàn anh dạy cô thắt nút lần đó.
Sao lại nghĩ lung tung rồi chứ? Không được, cần phải tập trung chú ý, cố gắng nghe giảng học tập, hai mắt Tạ Uyển Doanh nhìn thẳng vào màn hình máy tính, tập trung tinh thần.
Thấy cô nghiêm túc như vậy, Tào Dũng chỉ có thể nghiêm túc theo cô: “Cái này cần phải kéo, kéo con chuột dài ra, theo dấu trục tương ứng kéo ra là được một hình lập phương. Ngón giữa đặt ở trên con lăn, có thể xoay tròn hình lập phương này theo hướng trái phải trước sau, kiểm tra mô hình này là như thế nào.”
Bên ngoài cửa phòng sách, Lý Hiểu Bẳng ghé đầu vào cửa hai mắt lén nhìn vào bên trong, sau đó đi ra phòng bếp tìm chồng mình.
“Tào Dũng bị sao vậy? Cho anh ấy cơ hội hẹn hò, anh lấy lại đi giảng bài cho em ấy.” Lý Hiểu Băng không dám tin vào những gì mà mắt mình nhìn thấy: “Anh ấy là một đại soái ca, sao đến chuyện hẹn hò cũng không biết chứ?”