Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 767 - Chương 767: Không Thể Che Giấu Được

Chương 767: Không thể che giấu được
Chương 767: Không thể che giấu được
Chương 767: Không thể che giấu được




Đối phương chủ động nhắc tới cô bạn nhỏ, trái tim Tạ Uyển Doanh đập thình thịch: Hiển nhiên bác sĩ Ân và Ngô Lệ Tuyền đã gặp mặt.

Lệ Tuyền nhìn thấy diện mạo của người này sẽ nghĩ như thế nào, dù sao ngay cả cô cũng cảm thấy rất giống Phương Cần Tô.

"Bạn cô ấy bán trà, tên là gì?" Hà Quang Hữu cố gắng nhưng không nhớ nổi tên Ngô Lệ Tuyền, chỉ nhớ là cô bạn nhỏ của Tạ Uyển Doanh.

Không phải đồng nghiệp mà chỉ là nhân viên bán hàng, các bác sĩ và y tá trong bệnh viện làm sao có thể nhớ tên Ngô Lệ Tuyền. Trừ khi qua lại nhiều lần quen thuộc với nghiệp vụ của nhau.

Cứ như vậy, Ân Phụng Xuân này lại rất nhớ rõ tên người ta, Hà Quang Hữu hỏi đối phương: "Sao anh lại biết cô ấy?”

Bọn họ quen biết là thông qua Tạ Uyển Doanh. Ngô Lệ Tuyền đến Quốc Hiệp bán trà hoàn toàn là vì cô bạn nhỏ Tạ Uyển Doanh. Kết quả Ân Phụng Xuân chưa từng gặp Tạ Uyển Doanh mà lại quen biết với Ngô Lệ Tuyền trước, rất kỳ quái.

"Thường Gia Vĩ lấy lá trà của cô ấy từ khoa phẫu thuật tim mạch, giáo sư Vi uống thử một ly cảm thấy không tệ nên tìm cô ấy mua lá trà." Ân Phụng Xuân nói.

Nói đến chuyện này biến thành trò cười trong bệnh viện, rất nhiều người hoài nghi Ngô Lệ Tuyền có hảo cảm với người của khoa phẫu thuật tim mạch nên ban đầu chỉ đưa trà cho khoa phẫu thuật tim mạch.

"Nghe nói cô ấy thích Phó Hân Hằng." Những người của khoa phẫu thuật gan mật đã nghe tin đồn màu hồng phấn này liền trao đổi với nhau.

Nghe những lời những người này nói, Ân Phụng Xuân sắc mặt hơi trầm xuống, nói: "Không phải.”

"Anh nói không phải thì không phải sao?" Một nhóm người của Hà Quang Hữu hỏi anh ta: "Anh và bạn của cô ấy có quen biết không?”

"Bởi vì tôi nhìn thấy biểu tình hiện tại của cô ấy nói rõ là không phải." Tầm mắt bén nhọn của Ân Phụng Xuân bắt lấy dấu vết trên mặt Tạ Uyển Doanh muốn che giấu, nói.

Tạ Uyển Doanh hít một hơi bảo trì bình tĩnh.

Lúc trước nghe đàn anh nói cô bạn nhỏ có khả năng thầm mến ai, trong lòng cô hy vọng cô bạn nhỏ sớm một chút tìm được tình yêu, cho nên rất lạc quan. Theo như cô biết, cô bạn nhỏ cũng không kết hôn như cô đã làm trước khi trọng sinh. Không giống như cô không thể tìm thấy đối tượng để kết hôn, Ngô Lệ Tuyền là trong lòng đã có một người, không thể yêu được người khác nữa.

Sự trọng sinh của cô ảnh hưởng đến quỹ đạo cuộc sống của những người xung quanh, bao gồm cả cô bạn nhỏ. Trước kia Ngô Lệ Tuyền không làm ăn đến phương Bắc, bây giờ vì cô mà mở văn phòng công ty ở thủ đô.

Ân Phụng Xuân xuất hiện hoàn toàn không phải chuyện trước khi sống lại. Tạ Uyển Doanh không có cách nào xác định người này đối với cô bạn nhỏ mà nói là tốt hay xấu.

"Bạn của em có quen anh ta không?" Hà Quang Hữu quay đầu lại hỏi cô.

Tạ Uyển Doanh không biết hai người này đến tột cùng là như thế nào. Có thể khẳng định, Ngô Lệ Tuyền không nhắc tới bác sĩ Ân. Có lẽ Ngô Lệ Tuyền biết hai người trông giống nhau, nhưng bác sĩ Ân không phải Phương Cần Tô, tuyệt đối sẽ không râu ông nọ cắm cằm bà kia khiến người ta nhầm lẫn.

"Được rồi, cô ấy nói bạn cô ấy không quen anh." Hà Quang Hữu nói với Ân Phụng Xuân.

Ân Phụng Xuân híp mắt, ánh mắt sắc bén quét qua Tạ Uyển Doanh, đột nhiên phun ra: "Cô biết cái gì, đúng không?”

Tạ Uyển Doanh nhíu mày.

“Cô không nói, tôi sẽ hỏi lại rõ ràng chính bản thân cô ấy!” Ân Phụng Xuân nói xong lời này, hai tay bỏ vào túi áo blouse trắng xoay người muốn đi, bóng lưng mang theo quyết tâm.

"Chờ một chút." Tạ Uyển Doanh ngẩng đầu lên.

Ân Phụng Xuân xoay người lại, híp mắt với cô: "Cô muốn nói có phải hay không?”

Đi xuyên qua những người khác, không để ý họ nghĩ như thế nào, Tạ Uyển Doanh nói: "Bác sĩ Ân, mượn vài bước để nói chuyện một chút.”

Hai người lập tức rời khỏi đám đông, đi đến lối đi của cửa cứu hỏa để nói chuyện. Một đám người khác nhìn nhau, không hẹn mà rón rén đi theo.

Đóng cửa lối đi cứu hỏa lại, Ân Phụng Xuân nói: "Nói đi, chuyện gì đã xảy ra với cô ấy.”





Bình Luận (0)
Comment