Chương 794: Không ai được thông báo trở về
Chương 794: Không ai được thông báo trở về
Lý Á Hi ô ô khóc lên, là do nhớ tới người vừa rồi nói với cô ấy (LAH), người khác không cần cô ấy (LAH) còn sống thì cô ấy (NLT) cũng sẽ muốn cô ấy (LAH) còn sống.
"Phòng phẫu thuật nói có thể đưa xuống." Nhận được thông báo, bác sĩ quay đầu nói với một nhóm người: "Cũng gọi cho người phụ trách bệnh nhân nhập viện.”
"Hôm nay ai phụ trách các ca nằm viện?" Ảnh Thiên Vũ hỏi.
"Hoàng Chí Lỗi."
Tạ Uyển Doanh cùng những người khác vội vàng đẩy người bị thương đến phòng giải phẫu, ở cửa gặp đàn anh Hoàng đang chạy tới.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy!” Hoàng Chí Lỗi đi đến đầu giường bệnh nhân phát hiện là người quen, giật mình đến thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi mình.
"Đàn anh?" Tạ Uyển Doanh nghe ra trong giọng nói của đàn anh có sự bất thường, hỏi tình huống.
Hoàng Chí Lỗi do dự một chút, nói với tiểu học muội: "Đêm nay khoa tiết niệu là bác sĩ n trực ban đêm, thông báo cho anh ta xuống phòng phẫu thuật xử lý trước. Nếu chờ giáo sư trở về bệnh viện phẫu thuật cho bệnh nhân thì không nhanh như vậy, tất cả mọi người đều tan làm rồi.”
Trong lòng Tạ Uyển Doanh hoảng hốt: Sao những chuyện này lại vừa vặn đụng phải một khối như vậy?
"Sao lại là anh ta?" Tống Học Lâm cũng giật mình.
"Cậu biết sao?" Hoàng Chí Lỗi kinh ngạc vì lời này của cậu ta đã tiết lộ ra tin tức. Thế nào, trong bệnh viện không chỉ có một mình anh phát hiện hai ra người này có vấn đề sao.
Tống Học Lâm nhớ lại ngày đó cậu ta cùng một nhóm tiền bối bát quái trốn ở ngoài cửa phòng cháy chữa cháy nghe chân tướng. Cậu ta không phải thích nghe sự riêng tư của người ta, chỉ là bầu không khí quỷ dị kia khiến người ta tò mò.
Trong lòng Lâm Hạo muốn hô một tiếng sao nha? n Phụng Xuân xuống phát hiện tình huống này, có thể hay không muốn đem cậu cùng Tống Học Lâm xách lên đánh một trận.
"Trước tiên đẩy cô ấy đi rồi nói sau." Tạ Uyển Doanh nhớ kỹ bài học lần đó của chị ba, dặn dò mọi người bảo trì bình tĩnh.
Đối mặt với cục diện trước mắt này cảm thấy bất an thật sâu, Hoàng Chí Lỗi nghĩ tới nghĩ lui, liên quan đến tiểu học muội, vội vàng gọi điện thoại báo cáo cho đàn anh Tào đi.
"Đàn anh, anh đang ở đâu vậy?" Điện thoại được thông, Hoàng Chí Lỗi hỏi.
"Trong khoa xảy ra chuyện gì sao?" Tào Dũng trả lời học đệ: "Tôi đang trên đường, chưa về đến nhà.”
"Đàn anh đang ở cách bệnh viện chúng ta xa không?"
"Tôi có phải quay lại không? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
"Cô bạn nhỏ của tiểu học muội bị dao đâm phải đưa vào phòng phẫu thuật."
Đối diện truyền đến một tiếng phanh xe gấp, Tào Dũng hỏi: "Đâm vào chỗ nào!”
"Thận ạ."
"Người khoa ngoại tiết niệu đâu?"
"Đã tan làm rồi, đêm nay là n Phụng Xuân trực tuyến thứ hai tiết niệu, anh ấy không đi. Không biết đàn anh có biết hay không biết, người kia hình như…”
Tào Dũng không nói hai lời liền quay tay lái quay đầu lái về phía bệnh viện: "Trước tiên để cho bọn họ gây mê, không cần gấp, tôi sẽ quay về. Tôi có thể trở lại bệnh viện trong vòng nửa giờ. Doanh Doanh đâu?”
"Cô ấy đi cùng vào phòng phẫu thuật rồi." Hoàng Chí Lỗi quay đầu lại nghĩ đến bộ dáng của tiểu học muội, sao có thể cảm giác hình như là tiểu học muội muốn tự mình cầm dao giải phẫu cho cô bạn nhỏ đây.
Tiểu học muội không sợ sao? Đến đàn anh như anh còn sợ, thế mà cô lại không sợ?
Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ hổ.
Tạ Uyển Doanh không phải là hoàn toàn không sợ, lấy tinh thần chuyên nghiệp gọi điện thoại cho đàn anh Đào. Một là sự kiện bất ngờ khẳng định cần báo cáo cho đàn anh Đào biết, hai là hy vọng đàn anh Đào ra mặt giúp đỡ gọi cho giáo sư khoa tiết niệu trở về trợ giúp.
"Chuyện gì vậy? Đột nhiên nhận được điện thoại của tiểu học muội gọi tới, Đào Trí Kiệt buột miệng hỏi.
Cũng giống như Đàm Khắc Lâm lúc đó, biết cô chưa bao giờ dễ dàng gọi điện thoại cho bọn họ, tự mình gọi tới tất nhiên là đã xảy ra chuyện lớn.
"Đàn anh, anh bình tĩnh nghe em nói một chút." Giọng điệu dồn dập này của đàn anh Đào làm cho tâm tình của cô cũng có chút khẩn trương.