Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 815 - Chương 815: Nhịp Tim Thế Nào

Chương 815: Nhịp tim thế nào
Chương 815: Nhịp tim thế nào
Chương 815: Nhịp tim thế nào




Trong nháy mắt cô ngã xuống đất, Tào Dũng đương nhiên chỉ có thể đem cánh tay đặt ở phía sau cô làm đệm cho đầu cô, sau đó ôm cô cả hai người một ngã một tiếng "bạch" đập người xuống đất.

"Tay không sao, chỉ bị trầy xước một chút ngoài da." Tào Dũng nói, sau khi đón đón lấy người cô, cánh tay và vai của anh rơi đập xuống đất trước. Tư thế này tương đương với việc ngã trong khi bắt bóng trên sân bóng rổ và lao ra ngoài. Vì anh thường chơi bóng rổ vào các ngày trong tuần vì vậy bị như thế này không phải là một vấn đề to tát.

Đối với câu cuối cùng của Đào Trí Kiệt hỏi anh, anh không thể trả lời.

Anh có thể đón lấy được cô ấy trong mọi trường hợp khi những người khác không thể, bởi vì anh đã đề phòng cô ấy bất ngờ ngã xuống hơn những người khác. Là một bác sĩ, có thể là bởi vì anh thích cô, cũng có thể bởi vì anh là một bác sĩ phẫu thuật thần kinh, có trực giác nhạy bén hơn những khác, một ngày nào đó cô có thể sẽ ngã xuống như vậy, vì vậy anh đã đưa tay ra sau để bảo vệ cô bằng mọi cách.

Những người khác cũng nghĩ về điều này như anh, và họ rất bối rối.

Phải nhanh chóng kiểm tra tình hình.

"Bác sĩ Tào, như vậy đi, chúng tôi sẽ đỡ anh dậy trước, sau đó sẽ kiểm tra cơ thể cho em ấy." Đàm Khắc Lâm đề nghị.

"Tôi không cần giúp." Tào Dũng quay đầu nói, ánh mắt cẩn thận lo lắng nhìn xuống khuôn mặt gần gũi của cô đang nằm trên cánh tay anh.

Hai mắt cô nhắm lại. Cơ thể cô sẽ bị thương khi cô chạm đất, nhưng cô kêu cũng không kêu lên, và căn bản là không có dấu hiệu bị đánh thức tỉnh lạ bởi cơn đau do va đập. Điều đó có nghĩa là não đã bị ảnh hưởng.

"Doanh Doanh, Doanh Doanh." Tào Dũng đã gọi cô hai lần.

Cô không có bất kỳ dấu hiệu trả lời nào, đó là dự đoán, dù sao thì tất cả mọi người đều ngất xỉu.

Chỉ là lúc này cô giống như đang ở trong trạng thái biến thành người đẹp ngủ trong rừng, làm cho sắc mặt anh tái mét.

Bàn tay phải của anh nhanh chóng vươn ra và đặt lên động mạch cổ của cô: Vẫn có nhịp đập.

"Đưa ống nghe cho tôi." Đào Trí Kiệt quay người nói với người phía sau.

Hà Quang Hữu vội vàng vàng đưa cho anh ta một ống nghe, vừa hỏi tài tử Tống Học Lâm: "Cậu có thấy cô ấy ngất xỉu là do đã xảy ra chuyện gì không?"

Tống Học Lâm nhíu chặt mày, đôi mắt nâu của cậu ta đang cố gắng quan sát một cách nghiêm trọng.

Đột nhiên ngất nói chung là một vấn đề không liên quan đến tim mà là một vấn đề về não.

Đào Trí Kiệt đeo ống nghe vào và đặt ông nghe vào bên trong áo của cô để nghe nhịp tim.

Tào Dũng trở người, đặt đầu của cô nằm trên mặt đất, cầm lấy đèn pin y tế của tiểu học muội, bật đèn chiếu sáng, mở mí mắt trái phải quan sát hai đồng tử của cô.

"Cởi tất ra cho cô ấy." Đàm Khắc Lâm nói với một số người cùng nhau cởi dép và tất của cô ra, dùng tay giữ cổ chân của của cô ấy và cố định bắp chân, tay phải cầm một cây tăm bông dùng đầu thanh trúc, vuốt nhanh từ bên ngoài lòng bàn chân sau đó đến ngón chân rồi lại chuyển sang ngón chân cái, bàn chân phải.

Ở người bình thường, các ngón chân uốn cong lên bề mặt bàn chân, điều này âm tính với dấu hiệu bị uốn cong chân. Và cô dường như không có bất kỳ phản ứng nào, và dấu hiệu bị uốn cong bàn chân cũng không phải là dương tính với sự co duỗi của ngón chân cái và sự rung của các ngón chân còn lại.

Sau đó lại bóp cơ cẳng chân, cũng như vậy, không có phản ứng.

Thấy vậy, Tào Dũng đã cởi lỏng quần áo cô ra, đồng thời cũng cầm một cây tăm bông dùng đầu cây gậy trúc xẹt qua sườn cô, bên cạnh rốn, và hai bên đùi để quan sát trạng thái của phản xạ thần kinh thành bụng, và kết quả là phản xạ bề ngoài yếu.

Nắm lấy cổ tay cô, dùng hai ngón tay kẹp ngón giữa của cô và nhấc lên trên, cổ tay cô lúc này sẽ ở vị trí duỗi thẳng nhẹ, sau đó dùng ngón tay cái nhanh chóng búng móng tay ngón giữa của cô: cũng không có phản ứng gì.

Nâng gối của cô, bàn tay kia đặt trước ngực cô để giúp cô thực hiện một động tác uốn cong cổ: Không cứng, cũng không có dấu hiệu kích thích màng não.

Tạm thời dường như không có dấu hiệu xuất huyết não và không có dấu hiệu phản xạ bệnh lý, nhưng trương lực cơ bị suy yếu và phản ứng với yếu tố bên ngoài cũng yếu dần.

"Nhịp tim thế nào?" Tào Dũng hỏi Đào Trí Kiệt người đang nghe nhịp tim, thực ra anh lo lắng đến mức muốn lấy ống nghe và tự mình nghe cho cô.





Bình Luận (0)
Comment