Chương 820: Bác sĩ phải nhân từ
Chương 820: Bác sĩ phải nhân từ
Viện trưởng Ngô khoát tay, để mọi người bình tĩnh hơn, nói với Đới Vinh Hồng: "Bác sĩ Đới, cô và người nhà bệnh nhân này là bạn bè. Bác sĩ Đào đã gọi cho cậu trước đó, bởi vì họ không thể liên lạc với gia đình bệnh nhân, chỉ có thể thông qua cô. Cô nói cô cũng đã gọi cho mẹ cô ấy, nhưng không có gì dưới đây.”
"Vâng." Đới Vinh Hồng ngẩng đầu, trả lời viện trưởng Ngô: "Em không hiểu vì sao cô ấy lại cố chấp như vậy. Em đã nói chuyện với cô ấy một vài lần về bệnh tật của con gái cô ấy. ”
"Tôi hỏi cô, bác sĩ Đới, lúc ấy cô nói gì với cô ấy về bệnh của con gái cô ấy?" Chủ nhiệm Sương chất vấn cô ấy: "Có phải cô nói con gái cô ấy bị ung thư tuyến tụy sắp chết, không cứu được?"
"Em làm bác sĩ, nào dám nói một bệnh nhân rằng họ không thể cứu được. Em chỉ nói với cô ấy, yêu cầu cô ấy phải có niềm tin vào các bác sĩ bệnh viện của chúng ta. Bác sĩ Đào là một người có năng lực như vậy, nếu không sẽ không kiểm tra ra bệnh này cho con gái họ. Về phần chữa bệnh như thế nào, có thể sống được bao lâu, phải từng bước một, bác sĩ nào dám khẳng định chắc nịch một lần. Cô ấy có phải nghe lời em nói xong lại đi hỏi các bác sĩ khác hay không, thì việc đó em không rõ. Có lẽ cô ấy đã hỏi, những người khác nói với cô ấy rằng cô ấy bị ung thư tuyến tụy và thường không sống quá hai năm. Cô ấy hỏi em liệu bệnh nhân bị ung thư tuyến tụy có sống được hai năm hay không. Em không nói với cô ấy chắc chắn sẽ sống quá hai năm.”
Các bác sĩ khác nghe cô ấy nói như thể cô ấy không có làm gì sai. Người nhà bệnh nhân tự mình muốn thành người xấu, bác sĩ có thể làm gì.
Cộc cộc.
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy ngón tay Tào Dũng gõ gõ ở trên mặt bàn hướng về phía Đới Vinh Hồng.
"Bác sĩ Đới, sau khi bệnh nhân nằm viện, cô có tới thăm bệnh nhân không?"
Đối với câu hỏi này của Tào Dũng, Đới Vinh Hồng rõ ràng có chần chờ một chút: "Cái này.”
"Cô là bạn với cha mẹ cô ấy, nhưng cô đã không đến thăm bệnh nhân. Có thể thấy trong mắt cô, cô và cha mẹ cô ấy có mối quan hệ nên mới giúp việc này. Vấn đề là cô là một bác sĩ, cô không phải là một người trung gian.”
Tào Dũng nói lời này rất sắc bén, bác sĩ không phải là người môi giới buôn bán. Giới thiệu đồng nghiệp giúp chữa bệnh, không thể giao phó mọi việc cho người khác rồi thờ ơ lạnh nhạt không quan tâm gì đến, quan tâm là thể hiện lòng nhân từ của người thầy thuốc.
"Tôi có quan tâm." Đới Vinh Hồng nói, nếu cô ấy không quan tâm chút nào thì làm sao có thể nhận điện thoại của Đào Trí Kiệt.
"Cô thật lòng vì chuyện này mà cố gắng chưa? Cha mẹ cô ấy có thể nói qua loa qua điện thoại với cô, nếu cô một chút gì đó quan tâm tới bệnh nhân này, có thể đến nhà họ thăm hỏi. Bác sĩ Đào đi không thích hợp chỉ có cô đi là thích hợp. ”
"Ừm." Các bác sĩ khác ở đây nghe Tào Dũng nói rất là có lý, gật đầu. Trong thực tế, tại thời điểm này, các bác sĩ có thể nỗ lực hơn một chút.
Đới Vinh Hồng cúi đầu tự suy ngẫm: "Đối với những vấn đề bác sĩ Tào nói, tôi thừa nhận, tôi có thể không cân nhắc kỹ lưỡng. Một là công việc của tôi cũng tương đối bận rộn, vì vậy không nghĩ đến việc đến thăm nhà họ, nghĩ rằng bệnh nhân nên ưu tiên chữa bệnh trước còn mấy chuyện khác sau này tính sau.”
"Lời bác sĩ Tào nói cô chỉ nghe một nửa, bác sĩ Đới." Chủ nhiệm Sương nói: "Ngay từ đầu cậu ấy nói là, lúc cô ở bệnh viện nên tới thăm bệnh nhân này. Bác sĩ Đào không nói với cô qua điện thoại sao? Cô ấy cảm thấy sợ hãi khi không có người thân đến thăm cô ấy trong bệnh viện. Cô là bạn của mẹ cô ấy và cô thân thuộc hơn với cô ấy hơn. ”
Đới Vinh Hồng tự giải thích cho mình: "Em và cha mẹ cô ấy là bạn bè, có thể là quan hệ cách thế hệ, bản thân em và con gái họ là người trẻ tuổi như vậy không phải là gần gũi."
"Tôi cho rằng suy nghĩ của cô về chuyện này cần phải bắt đầu từ khoa ngoại tổng quát hai." Tào Dũng nói.
Bởi vì chuyện này cùng khoa ngoại tổng quát hai cũng có chút quan hệ, khoa ngoại tổng quát hai có một nhóm bác sĩ ngồi ở góc phòng họp. Thẩm Cảnh Hàm đối với chuyện này khó có thể nói nên lời. Lúc trước khoa ngoại tổng quát hai nhận bệnh nhân này cũng nhận được lời cầu xin của Đới Vinh Hồng. Sau đó kiểm tra xong thì bệnh nhân xuất viện, không ngờ hơn hai tháng sau bệnh nhân được phát hiện ung thư tuyến tụy khó phát hiện nhất.