Chương 871: Câu hỏi của bác sĩ nội khoa
Chương 871: Câu hỏi của bác sĩ nội khoa
Bà biết rằng có thể được sử dụng trong sơ cứu, nhưng không dung đến. Lần cuối cùng bà ấy về quê khám bệnh không thấy bác sĩ sử dụng qua. Hơn nữa đồ đạc quá nhiều, luôn cần có vài thứ đè ở đáy hòm.
Nếu chảy máu, gạc thông thường là đủ. Kỳ thật trong bệnh viện cấp cứu áp lực cầm máu đều rất ít khi dung đến cái này, ngoại trú thay thuốc dùng nhiều. Phỏng chừng người ta từ nước ngoài tới, nước ngoài dùng nhiều. Diêu Khiết nghĩ. Chỉ có thể là làm theo lãnh đạo, ở trước mặt lãnh đạo đặt lên trên, chờ lãnh đạo đi rồi, lại đặt phía dưới đi. Chỉ cần nhớ nơi để là được.
Giáo sư Niếp nhấn mạnh điều này nên phải có lý do gì đó. Tạ Uyển Doanh nghĩ, vì thế sau khi Diêu Khiết rời đi, cầm một hộp băng gạc Vaseline nhét vào một thùng carton khác, khoảng cách bên cạnh thùng carton, tương đối dễ tìm.
Đôi khi thói quen của bác sĩ và y tá có một chút trái ngược, đặc biệt là các bác sĩ và y tá chưa bao giờ kết hợp sẽ tạo ra mâu thuẫn trong các thói quen hoạt động khác nhau, chủ yếu là do kinh nghiệm lâm sàng tích lũy riêng của họ là không giống nhau. Vì vậy, không thể chỉ đơn giản là nói ai đúng ai sai.
Khám chữa bệnh chính thức bắt đầu.
Khương Minh Châu và bác sĩ Kim dẫn đầu ngồi xuống vị trí bác sĩ của mình, mở máy đo huyết áp, lấy ống nghe ra treo cổ. Giấy kê đơn hồ sơ bệnh án được lấy ra và bút viết tên của bệnh nhân đầu tiên trên đó.
Bởi vì Tạ Uyển Doanh muốn làm việc với Niếp Gia Mẫn, Cảnh Lăng Phi và Phạm Vân Vân có thể tự do lựa chọn cùng các giáo sư khác xem. Dù sao các giáo sư trong các phòng ban khác không mang theo thực tập sinh. Bởi vậy, Phạm Vân Vân đứng sau lưng bác sĩ Kim, lấy sổ ghi chép ra học tập.
Cảnh Lăng Phi và Đới Nam Huân cùng đi theo tiền bối khoa học của mình là Hà Quang Hữu và Khâu Thụy Vân quan sát.
"Nào, giúp bệnh nhân đo huyết áp." Bác sĩ Kim bảo Phạm Vân Vân đến học rèn luyện khả năng thực hành.
Phạm Vân Vân buông quyển sổ xuống, đi lên khom lưng, buộc dây đo huyết áp kế trên cánh tay một ông lão.
"Vị trí buộc của em hơi thấp." Thấy tiêu chuẩn hoạt động của cô ấy không quá chuẩn, bác sĩ Kim nhắc nhở cô: "Không biết buộc ở đâu thì nhìn sang bên cạnh."
Phạm Vân Vân quay đầu liếc mắt nhìn qua, trước tiên tìm thần tượng của mình: Đàn chị Tạ đang đo huyết áp cho một cô bé năm tuổi, thay đổi dây đeo của máy đo huyết áp. Để cho cô ấy là một người mới đến tiếp thu kiến thức, buộc dây do huyết áp cho trẻ em và cho người lớn không giống nhau, cánh tay của trẻ em ngắn hơn so với người lớn.
"Em đang xem ai?" Bác sĩ Kim phát hiện mục tiêu cô ấy tìm kiếm không đúng, bảo cô quay đầu nhìn bên bàn số 2. Để học cần phải học hỏi từ những tiền bối cùng là nội khoa đo huyết áp cho người lớn.
Các bác sĩ nội khoa luôn nghĩ rằng họ coi trọng đo huyết áp bằng tay hơn bác sĩ phẫu thuật, một công việc mà làm nhiều hơn các bác sĩ phẫu thuật đã đi đến bàn phẫu thuật cả ngày. Cái này gọi là quen tay hay việc, tích lũy kinh nghiệm hơn bác sĩ phẫu thuật.
Phạm Vân Vân đành phải quay đầu lại trước, quan sát các bước đo huyết áp của bác sĩ Khương Minh Châu bên cạnh.
"Trước tiên tìm hiểu rõ động mạch trụ ở khuỷu tay chỗ nào, đến lúc đó sẽ đặt chuẩn ống nghe. Dây đeo được buộc vào động mạch, cách khuỷu tay khoảng 2,5cm. Túi khí phải được đặt ở phía trước." Đối đãi với các bác sĩ nữ hậu bối, Khương Minh Châu vừa thao tác vừa kiên nhẫn giảng giải.
Phạm Vân Vân học theo một cách đàng hoàng.
Đột nhiên, nghe Khương Minh Châu hỏi: "Bệnh nhân của em có bị bệnh tiểu đường không?"
"Cái này?" Trong mắt Phạm Vân Vân đặt một dấu chấm hỏi, mối quan hệ giữa bệnh tiểu đường và đo huyết áp là gì? Bệnh nhân tiểu đường có nhiều tiền sử tăng huyết áp, vì vậy hãy chú ý nhiều hơn đến việc huyết áp có cao không?
Xem ra từ trong miệng của tân binh nhỏ này không có được đáp án trả lời chính xác, Khương Minh Châu hỏi vài thực tập sinh đứng xa một chút: "Ai trong các em có thể giúp cô ấy trả lời câu hỏi này?”