Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 872 - Chương 872: Học Bá Thực Sự Là Như Thế Nào

Chương 872: Học bá thực sự là như thế nào
Chương 872: Học bá thực sự là như thế nào
Chương 872: Học bá thực sự là như thế nào




Đới Nam Huân và Cảnh Lăng Phi ngây người, một lúc lâu tìm kiếm điểm kiến thức trong đầu mình.

Có thể bọn họ là sinh viên khoa,ngoại nên đối với điểm kiến thức như thế này không quá chú tâm. Bệnh nhân tiểu đường thông thường thuộc phạm trù điều trị khoa nội, bệnh nhân tăng huyết áp cũng giống như vậy. Đến lúc cần phẫu thuật điều trị, biến chứng của bệnh vô cùng rõ ràng, như đau tim xuất huyết não, nhồi máu não, hoặc bàn chân của bệnh nhân tiểu đường phải cắt cụt, những biến đổi nhỏ bé thông thường này chỉ chứng căn bản không coi quản được hết, điều quan trọng đầu tiên phải tiến hành phẫu thuật bảo toàn tính mạng nạn nhân. Vì vậy, các bác sĩ theo dõi sự phát triển của các bệnh mãn tính ở bệnh nhân vào các ngày trong tuần sẽ chú ý đến những chi tiết này hơn bác sĩ phẫu thuật.

“Doanh Doanh.” Khương Minh Châu gọi tiểu học muội. Gọi cô có chút phiền bực, gọi là một hai sinh viên tài năng vượt trội, kết quả giống như bởi vì là sinh viên ngoại khoa mà coi thường điểm kiến thức khoa nội như thế này.

Tạ Uyển Doanh đang chuẩn bị đo huyết áp cho bệnh nhân nhỏ chỉ có thể quay đầu lại trước, trả lời đàn chị: “Huyết áp thế đứng. Bởi vì bệnh nhân tiểu đường dễ xảy ra hạ huyết áp thể đứng hơn người bình thường.”

Nhìn đi, học bá thực sự là như thế nào. Khương Minh Châu dùng ánh mắt khiến trách nhìn ba thực tập sinh kia. Bác sĩ ngoại khoa thực sự tài giỏi, mức độ nắm vững kiến thức khoa nội của người ta rất xuất sắc.

Nhận được sự dạy dỗ của tiền bối, ba thực tập sinh kia nhìn nhau, tự xem xét lại mình.

“Cô ấy từng đi qua khoa nội sao?” Đới Nam Huân hỏi Cảnh Lăng Phi ở bên cạnh.

Cảnh Lăng Phi lắc đầu, Tạ Uyển Doanh đi qua khoa nào đã không có gì là bí mật nữa rồi.

Chưa từng đi qua khoa nội, tại sao điểm kiến thức của cô lại toàn diện đến như vậy. Đới Nam Huân và Cảnh Lăng Phi vắt óc suy nghĩ. Học thuộc lòng sao? Câu hỏi học thuộc xong quên là chuyện bình thường, vậy nên sinh viên y phải vào lâm sàng, để khắc sâu ấn tượng về những điểm kiến ​​thức trong sách bằng cách kết nối chúng với thực tế. Đôi lúc chỉ cần một triệu chứng trên người bệnh nhân, có thể khiến cho bác sĩ ghi nhớ điểm kiến thức đó suốt đời.

Có thể nói, bộ não của Tạ Uyển Doanh là khác thường, thuộc về người thiên tài đặc biệt với trí nhớ siêu phàm.

Sau khi trả lời đàn chị xong, sự chú ý của Tạ Uyển Doanh quay trở tại bệnh nhân nhỏ trước mặt.

Bạn nhỏ năm tuổi, có triệu chứng hơi chảy nước mũi ho khan. Nếu trong thôn đã có bác sĩ đến khám chữa bệnh miễn phí, mẹ của các đứa bé dẫn con đến cho các vị bác sĩ trong đây khám bệnh cảm vặt. Nếu không có bác sĩ chữa bệnh từ thiện thì phải làm sao, đợi khi tình trạng của đứa trẻ nghiêm trọng hơn, người mẹ sẽ dẫn con đến phòng khám công cộng ở các thôn xem thầy lang. Đây là quy trình khám bệnh thông thường của người dân trong thôn, sẽ không đi thẳng đến bệnh viện. Điều đầu tiên là giao thông bất tiện, thứ hai là chi phí ở bệnh viện nhiều.

“Con bé bị cao huyết áp sao?” Thấy bác sĩ đo huyết áp cho con gái mình, mẹ đứa bé hỏi.

Thông thường trong ý thức của người dân, bác sĩ đo huyết áp cho bệnh nhân đa phần là vì bệnh nhân cao huyết áp. Đó là vì, quanh năm bệnh nhân huyết áp thấp rất hiếm thấy, quanh năm chỉ có những người cao huyết là phổ biến.

“Không phải, sợ huyết áp con bé hơi thấp. Hình như bạn nhỏ khẩu vị ăn không quá ngon, ngủ cũng không ngon có phải không?” Tạ Uyển Doanh vừa trao đổi với mẹ bạn nhỏ, vừa tự hỏi bạn nhỏ: “Trưa nay em ăn gì có thể nói cho chị biết được không? Buổi trưa có ngủ trưa không?”

Bác sĩ hỏi bạn nhỏ, ngoại trừ tôn trọng bệnh nhân nhỏ, điều quan trọng hơn là có thể thuận tiện quan sát xác định tinh thần và ý thức của đứa trẻ.

Cô gái nhỏ năm tuổi khuôn mặt hơi xanh xao, tinh thần mệt mỏi, đôi tay nhỏ đang dụi đôi mắt nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn như một bông hoa hướng dương nhỏ đang héo úa, đôi lúc ho khan. Giống như, đứa bé này thực sự bệnh đến mức không còn sức lực để nghe rõ câu hỏi của chị bác sĩ.





Bình Luận (0)
Comment