Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 948 - Chương 948: Mạnh Mẽ Như Bò Đã Phát Huy Tác Dụng

Chương 948: Mạnh mẽ như bò đã phát huy tác dụng
Chương 948: Mạnh mẽ như bò đã phát huy tác dụng
Chương 948: Mạnh mẽ như bò đã phát huy tác dụng




Vừa vào buổi chiều, là khoảng thời gian nóng nhất trong ngày, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào ghế lái như nướng thịt.

Hành khách trên xe có thể trốn nắng để quạt các thứ, nhưng tài xế thì không có chỗ nào để trốn vì còn phải lái xe.

Mồ hôi túa ra trên đầu tài xế như thác vậy. Trong lúc chờ đèn đỏ ở ngã tư, anh ta với tay lấy nước. Không bắt được chai nước suối, có lẽ tay tài xế đã đổ mồ hôi quá nhiều và rùng mình.

Tiếng còi xe phía sau inh ỏi, ý muốn thúc giục người phía trước mau lái xe đi.

“Tài xế, anh có thể ghé vào bên lề đường.” Tạ

Uyển Doanh lập tức nói.

“Đúng vậy, có thể tấp xe vào một bên được mà.” Giáo sư Lỗ nói theo.

Họ cần đi bộ thêm vài bước nữa, để tài xế có thời gian nghỉ ngơi và sửa xe.

Người tài xế nhìn họ với ánh mắt đầy cảm kích, lái xe qua ngã tư và tấp vào lề đường.

Cả ba người vội vàng xuống taxi.

Tài xế quay bánh xe, vừa định phóng xe đi, đột nhiên anh ta cảm thấy bên trong người đau nhói, tim đập thình thịch, nửa người trên lập tức ngã xuống.

Ba người xuống xe nghe thấy tiếng phanh gấp đều quay lại nhìn.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy!” Giáo sư Lỗ hét lên.

"Doanh Doanh..” Lý Hiểu Băng nhìn thấy cô chạy lướt qua mình, nhanh như máy bay phản lực, liền hạ giọng kêu lên.

Tạ Uyển Doanh chạy đến bên cạnh xe taxi, mở cửa xe, nâng phần thân trên của tài xế trở lại chỗ ngồi, nhanh chóng kiểm tra tình trạng của anh ta.

Mạch đập quá nhanh, phải trên 100. Nhiệt độ cơ thể cao. Da hơi khô, mồ hôi quá nhiều trở nên bết dính, hô hấp 24 lần mỗi phút.

Khuôn mặt tái nhợt, có vẻ như là rất đau. Anh ta lấy tay che bụng trên và muốn nôn.

Qua kiểm tra, chuẩn đoán ban đầu là hội chứng tăng thân nhiệt, có xu hướng đột ngột bị chuột rút do nóng kèm theo đau bụng.

Điều quan trọng nhất là phải ngay lập tức đưa bệnh nhân ra khỏi môi trường nhiệt độ cao để hạ nhiệt.

Tạ Uyển Doanh không nói lời nào, từ trong nách ôm lấy cánh tay người tài xế, sẵn sàng lôi người ra khỏi xe.

Giáo sư Lỗ và Lý Hiểu Băng nhìn thấy điều này đều hét lên, "Em không thể làm điều đó một mình!"

Người tài xế có hơi thừa cân, nhìn ngoại hình có thể nặng 150 – 160 cân. So với trọng lượng của chính của Tạ Uyển Doanh trông giống như một con vật nhỏ đang cố cõng một con voi to lớn.

Có được hay không, cứ thử một chút sẽ biết. Tạ Uyển Doanh hai tay dùng sức kéo mạnh, lôi người tài xế ra khỏi xe.

Giáo sư Lỗ và Lý Hiểu Băng bị sức mạnh của cô làm cho hoảng sợ,đột nhiên bọn họ không biết phải nói gì.

Đây là một người đàn ông rất khó để có thể di chuyển, vậy mà Tạ Uyển Doanh đã tự mình kéo được.

Sau đó, hai người họ mới kịp phản ứng, nhanh chóng chạy đến để giúp cô nhấc một chân của tài xế.

Một người phụ nữ mang thai và một giáo sư lớn tuổi đến để giúp đỡ, nhưng Tạ Uyển Doanh nào dám để họ dùng sức, đành dồn toàn bộ sức nặng của tài xế lên người mình.

Cuối cùng cả ba người cũng khiêng được người tài xế đến một chỗ râm mát dưới gốc cây ven đường.

“Lấy nước, lấy nước.” Giáo sư Lỗ vừa nói vừa chạy nhanh trở lại xe lấy nước khoáng trong xe.

Lý Hiểu Băng lấy khăn giấy ra nhanh chóng lau mồ hôi cho bệnh nhân.

Tạ Uyển Doanh cởi quần áo của bệnh nhân, cởi tất và giày để thở, sau đó lấy nước khoáng do giáo sư Lỗ đưa cho, mở nắp và đổ lên trán bệnh nhân, cố gắng hạ nhiệt độ. Chủ yếu là do lúc này không có đá, lạnh nhất cũng chỉ có nước này mà thôi.

Cả ba người cuốn sổ trong cặp ra và quạt mạnh cho bệnh nhân hạ nhiệt.





Bình Luận (0)
Comment