Chương 965: Đàn anh Tào tới
Chương 965: Đàn anh Tào tới
Chính xác mà nói, cái đó không được coi là kiêu căng. Vì hay tỏ ra kiêu căng sẽ luôn có những kẽ hở có thể bị mắc kẹt. Đó là một sợi gân, một sợi gân đôi khi không thể giải thích được, một sợi gân có thể bị nổ tung.
Đào Trí Kiệt không nói lời nào, luôn quay lưng về phía mọi người, không ai biết anh ta đang nghĩ gì.
“Doanh Doanh.” Cao Chiêu Thành quay lại nhìn cô và hỏi một cách chân thành : “Em nghĩ xem làm sao để giáo sư có thể nghe lời em? Anh cũng không biết em và giáo sư Lỗ quen nhau bao lâu rồi? "
“Họ chỉ mới quen nhau một ngày thôi có được không.” Vu Học Hiền nói với anh ấy.
Chỉ mới một ngày? Cao Chiêu Thành khá bất ngờ, nhìn Tạ Uyển Doanh với vẻ mặt ngạc nhiên.
Đàn anh Cao giống như sắp nổi giận đến nơi, Tạ Uyển Doanh liền nói: "Về vấn đề này, em phải đề cập đến bạn học Triệu trước đã.”
Mối quan hệ giữa bạn học của cô và giáo sư Lỗ là gì?
“Đừng đổi chủ đề.” Vu Học Hiền nâng mắt cảnh cáo cô.
"Không có.” Tạ Uyển Doanh nói : "Hoàn cảnh của giáo sư Lỗ và bạn học Triệu của lớp em rất giống nhau. Đàn anh Đào biết điều đó."
Đào Trí Kiệt nhớ lại kinh nghiệm nằm viện của Triệu Điềm Vĩ, không khỏi cau mày.
“Giống nhau như thế nào?” Vu Học Hiền lớn tiếng hỏi cô.
"Bạn học Triệu không muốn nhập viện, ngay từ đầu chỉ muốn bao che, về sau bị mọi người phát hiện bị bắt đi điều trị. sau khi nhập viện, việc điều trị ban đầu không có hiệu quả, điều này khiến cậu ấy rất hối hận. Bạn học Triệu chỉ là một bác sĩ thực tập nên cậu ấy đã có những đánh giá nhất định về căn bệnh của mình. Còn giáo sư Lỗ là một người có thâm niên trong lĩnh vực y tế, nên cô ấy có nhiều ý kiến hơn về căn bệnh của chính mình. Cô ấy không muốn để cho mọi người biết nên đã nhắc nhở cô thật kỹ." Tạ Uyển Doanh nói ra từng chữ, giải thích hoàn cảnh của giáo sư Lỗ một cách rõ ràng cho các đàn anh trước mặt.
Những người đàn ông lúc này nghe cô nói xong liền nhất thời không nói gì, có lẽ là bởi vì cảm thấy cô nói đúng.
"Em biết các anh đang căng thẳng. Em cũng hy vọng giáo sư Lỗ sẽ nhập viện và sớm chữa khỏi bệnh. Thế nhưng trường hợp của bạn học Triệu vẫn đang ở đây. Nhập viện bắt buộc không phải là giải pháp tốt cho bệnh nhân.” Tạ Uyển Doanh nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
Trên thực tế, ai cũng biết rằng ép người khác làm những việc mà họ không muốn là điều không tốt, như việc nhập viện chẳng hạn.
Cách tốt nhất là thuyết phục bệnh nhân tự nguyện muốn nhập viện, để bệnh nhân hợp tác tốt với bác sĩ điều trị trong thời gian tới. Tiền đề để có thể làm được điều này là người bệnh phải có nhận thức, nhu cầu điều trị nội trú, khả năng nghe lời bác sĩ.
Tất cả những khảo nghiệm này đều là mức độ tin tưởng của bệnh nhân đối với bác sĩ.
Khi bắt đầu, bước ngoặt của Triệu Điềm Vĩ là cậu ấy có cảm giác tin tưởng vào các bạn cùng lớp của mình. Giờ thì sao?
Giáo sư Lỗ trốn tránh bọn họ, dường như đối với bọn họ không có sự tin tưởng.
Vu Học Hiền nắm lấy cổ áo, thở ra khí nóng, thầm than thở : Giáo sư không tin tưởng anh ta, thật sự rất bực mình.
Nắm lấy tay nắm cửa phòng làm việc, Tống Học Lâm quay đầu lại, đột nhiên phát hiện phía sau có một người đang đứng. Người này khiến đôi mắt vốn đang yên lặng của anh ấy thoáng qua một tia kinh ngạc.
Những người khác nhìn theo tầm mắt của anh ấy cũng sửng sốt không kém : "Bác sĩ Tào."
Mọi người chủ động tránh đường cho anh vào.
Tào Dũng bước qua bọn họ tiến vào văn phòng.
Hoàng Chí Lỗi, người đi theo sau, đứng bên ngoài nhìn cô ở bên trong. Bị mấy vị tiền bối đè ép như vậy, có thể tưởng tượng được áp lực cực kỳ kinh người. Vì vậy, sau khi nhận được tin báo, anh ấy và bác sĩ Tào vội vàng từ phòng mổ chạy đến.
Gõ cửa trước rồi mới đi vào để đẩy tránh gây ra chấn động lớn cho những người bên trong.
Sự xuất hiện của Tào Dũng được khiến Vu Học Hiền và nét mặt của bọn họ trở nên cứng đờ. Như thể bọn họ chưa chuẩn bị tinh thần để chào đón sự xuất hiện của anh. Nhưng đồng thời họ có linh cảm rằng anh nhất định sẽ đến.