Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 981 - Chương 981: Có Tin Tốt

Chương 981: Có tin tốt
Chương 981: Có tin tốt
Chương 981: Có tin tốt




Với việc do thám của họ trong đêm đó, các giáo sư, các tiền bối và các đàn anh đều thông suốt giống như không dám vội vàng cũng không dám nóng vội.

“Cậu nói hai người ngốc nghếch kia, một người mua dương mai một người mua kẹo xí muội, cho rằng sư phụ không đủ chán ghét chúng ta sao?"

Buổi ăn trưa tại phòng ăn của bệnh viện, Vu Học Hiền nói xong cậu này thì vỗ một tay lên bàn ăn.

Khương Minh Châu lo lắng nhìn anh ấy một cái, nói: "Được rồi, ai cũng biết."

"Đúng vậy, mọi người trong bệnh viện đều biết chuyện ngu ngốc mà hai người này làm ra." Trong lòng Vu Học Hiền tức giận đến muốn khóc.

Chu Hội Thương hỏi anh ấy: "Khi nghe nói họ mua dương mai và kẹo xí muội, cậu và Cao Thiều Thành ở siêu thị cùng với họ, các cậu không phát hiện ra có gì khác thường sao?"

Không, bản thân và Cao Thiều Thành là không có. Có nghĩa là anh ấy và Cao Chiêu Thành so với hai người này còn ngốc nghếch hơn đúng không? Ngay cả hai người họ làm chuyện ngu ngốc cũng không thể nhìn ra.

Vu Học Hiền cúi đầu, một tay chống lên trán, không biết nói cái gì cho phải.

"Cho nên, hai người họ có lẽ không phải cố ý mua thứ này đem đến cho giáo sư Lỗ." Chu Hội Thương nói.

"Điều đó là không thể. Trong bụng hai người họ đều là những cái hồ sâu chứa đầy nước.” Vu Học Hiền nói, rất rõ ràng người mua dương mai và mua kẹo xí muội từ trước đến nay đều là người có ý nghĩ rất thâm sâu.

Khương Minh Châu mắt nhìn mọi người xung quanh có thể là đang xem chuyện cười, dời đi sự chú ý sang chuyện khác hỏi: "Chị Lý thế nào rồi? Nghe nói cô ấy không cần phải nằm viện nữa đã về nhà rồi?"

Nhắc tới vợ mình, Chu Hội Thương nghĩ đến sau này muốn cùng robot kia thảo luận bệnh của vợ mình, thở dài một hơi.

Các đàn anh đàn chị xung quanh đột nhiên trở nên phiền lòng hơn.

Tạ Uyển Doanh có thể cảm giác được chính là, hai sinh viên đang đi theo cô mặt mày ủ rũ.

Tâm trạng của giáo sư không tốt, sinh viên đi theo đương nhiên tâm trạng cũng không tốt.

Áp lực trong khoa phẫu thuật gan mật hai ngày qua đã lên đến cực điểm. Tạ Uyển Doanh thừa nhận lúc đó mình cũng không nhận ra được tâm tư của đàn anh Đào khi mua dương mai tặng giáo sư. Nếu không, lúc đó cô có thể sẽ ngăn cản các đàn anh làm như vậy hay không cũng khó nói.

Có lẽ đàn anh Đào cũng giống như đàn anh Tào, nghĩ cách làm thế nào để ảnh hưởng đến suy nghĩ của giáo sư, để cho giáo sư sớm tỉnh ngộ lại.

Kết quả là, giáo sư Lỗ biết được ý định của hai học trò, tức giận và không trả lời.

Ngoài tin xấu, cũng có tin tốt. Lý Á Hi sắp xuất viện, xuất viện cùng ngày với bạn thân cô. Bác sĩ Ân rốt cục không cần cả ngày trực trong bệnh viện, vào ngày bạn thân xuất viện đã xin nghỉ phép rồi.

"Doanh Doanh, anh ta nói dẫn tôi đi ăn cơm, cậu có muốn cùng nhau đi không." Ngô Lệ Tuyền gọi điện thoại cho bạn thân nói: "Lúc trước đã nói rồi, tôi mời anh ta ăn cơm.”

Làm sao có thể đi làm bóng đèn, Tạ Uyển Doanh vội vàng từ chối: "Cậu và bác sĩ Ân đi ăn đi. Anh ấy rất vất vả những ngày này, cậu ăn một bữa với anh ấy. Đừng làm anh ấy lo lắng cho cậu mãi.”

Ngô Lệ Tuyền quay đầu lại, thấy anh ta lái xe tới.

Trong khi đó, vợ chồng nhà Lý đưa con gái Lý Á Hi ra khỏi bệnh viện và gặp cô ấy ở cửa.

"Ngô tiểu thư." Mẹ Á Hi chủ động đi qua, nói xin lỗi: "Xin lỗi. Sau này có chuyện gì cô cứ gọi cho chúng tôi, chúng tôi luôn sẵn sàng.”

"Không có việc gì đâu." Ngô Lệ Tuyền quay người lại, nhìn Lý Á Hi: "Cô ấy khỏi bệnh chưa?"

"Bác sĩ nói, hy vọng hồi phục hoàn toàn của con bé là rất lớn, chúng tôi cũng hy vọng là như vậy." Mẹ Á Hi nói thay cho con gái mình.

Lý Á Hi đối mặt với ân nhân cứu mạng có chút bối rối, cúi mặt.

"Cô ấy phải học hành chăm chỉ, nếu đã bình phục, có thể sống và làm việc tốt." Ngô Lệ Tuyền nói một câu đầy cảm xúc.





Bình Luận (0)
Comment