Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1018 - Chương 1018:

Chương 1018:

"Gia" nào đó còn đang ở phòng vệ sinh, Lục hoàng hậu rút sạc pin ra nhận máy giúp cô.

"Diệp gia, bên phía Diệp Thành có tin tức gì không? Cậu nói mấy ngày nay trong lòng tớ hoang mang rối loạn lắm, rốt cuộc anh ấy đã xảy ra chuyện gì? Anh ấy thật sự sẽ không bị ám sát ..." Giọng nói của Hoa Nhụy truyền đến, cô ấy đã là một người phụ nữ mạnh mẽ mà lại có dáng vẻ muốn khóc, dáng vẻ vô cùng ỷ lại vào Diệp Thành.

Ý của cô ấy là gì?

"Kiều gia?" Hoa Nhụy không đợi được câu trả lời của Diệp Kiều, trái tim lơ lửng, nghi ngờ gọi tên.

"Tôi là Lục Bắc Kiêu." Anh trầm giọng nói, "Diệp Thành làm sao?"

Hoa Nhụy nghe xong là Lục Bắc Kiêu thì càng luống cuống, vỗ vỗ tim ép mình phải tỉnh táo, "Sĩ quan Lục sao, em, em lâu rồi không liên lạc với Diệp Thành. Gần đây luôn nằm mơ anh ấy bị ám sát nên mới nhờ Kiều gia liên lạc giúp em, gọi điện hỏi thăm một chút!"

Diệp Kiều đi từ phòng vệ sinh ra thấy Lục Bắc Kiêu đang cầm điện thoại di động của cô. Cũng may may không phải là điện thoại khác, nhưng khi nghe thấy anh đang trả lời điện thoại của Hoa Nhụy vẫn cảm thấy nguy hiểm thật.

Kiếp trước Diệp Thành cũng mất tích mấy ngày, đến lúc Lục Bắc Kiêu hi sinh cũng không có tin tức của anh ấy, thực tế đã sớm bị K2 ám sát.

"Không có tin tức có nghĩa là không sao, thông tin bên kia không tiện, liên lạc thực sự rất khó khăn." Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói, trong lòng còn nghi ngờ khác.

"Anh Kiêu, em nói với cô ấy!" Diệp Kiều cầm điện thoại, "Hoa Nhụy, tớ vừa liên lạc với công ty lính đánh thuê, người đã đến chỗ Diệp Thành, bọn họ sẽ âm thầm bảo vệ Diệp Thành, cậu cứ yên tâm đi!"

Lục Bắc Kiêu biết chuyện cô tiêu tiền để thuê lính đánh thuê lâu dài.

Hoa Nhụy biết, Lục Bắc Kiêu ở nhà Diệp Kiều không nói được với cô ấy quá nhiều nên không hỏi lại, nói vài câu rồi dập máy.

Diệp Kiều vừa cúp máy thấy Lục Bắc Kiêu rút một điếu thuốc ra, ngậm vào miệng, ngẩng đầu nhìn cô với khuôn mặt tuấn tú, "Bà Lục, bà không giải thích gì cho tôi sao?"

"Bên phía Trung Đông loạn như vậy, em sợ Diệp Thành xảy ra chuyện nên thuê lính đánh thuê âm thầm bảo vệ anh ấy!" Lý do này rất chính đáng, anh không còn hoài nghi, cũng không biết Hoa Nhụy ngốc có nói cái gì không nên nói không.

Lục Bắc Kiêu nuốt mây nhả khói nheo mắt nhìn cô nghi ngờ, "Giọng nói kia của Hoa Nhụy khẳng định Diệp Thành sẽ xảy ra chuyện, còn nói cậu ấy sẽ bị ám sát, chính mấy ngày này, là ý gì?"

Hoa Nhụy này rốt cuộc đã nói gì vậy?!

""Có nghĩa là mấy ngày nay lính đánh thuê em thuê sẽ ở đó! Chắc chắn Hoa Nhụy lại mơ thấy ác mộng mà thôi! Từ sau khi Diệp Thành ra nước ngoài cô ấy thường xuyên nghi thần nghi quỷ, cũng trách bên phía Trung Đông kia quá nguy hiểm. Đổi lại là anh, em cũng lo lắng như thế!" Diệp Kiều nói dối không chột dạ chút nào.

Lời giải thích của cô cũng giống như lời giải thích của Hoa Nhụy ở trong điện thoại.

"Lục Tiểu Vũ! Em lại nghịch máy tích!" Bên ngoài vang lên tiếng quát tháo của Lục Tiểu Cổn.

"Em chỉ lên Q.Q thôi mà! Ai bảo Q.Q của anh xếp hạng cao hơn em nhiều như vậy! Không công bằng!" Tức giận quá mà, Q.Q của Lục Tiểu Cổn đã là mấy mặt trời rồi, còn cô bé vẫn là một ngôi sao đáng thương! Quan trọng nhất là em gái Q thú cưng của cô bé sắp chết đói rồi, đều không có thời gian để đi làm kiếm tiền mua thức ăn!

Khi nào cô bé có thể kết hôn với em trai Q của Tiểu Bạch Thái đây!

Sao cô bé biết được, lúc Lục Tiểu Cổn còn chưa ra đời, Diệp Kiều đã giúp cậu bé nâng cấp Q.Q!

Lục Tiểu Cổn đuổi theo Lục Tiểu Vũ, Lục Tiểu Vũ sợ hãi chạy thẳng đến phòng ngủ chính, trên tay cầm máy tính xách tay của Diệp Kiều, trên máy tính còn cắm USB 3G.

"Cha! Lục Tiểu Cổn anh ấy cũng nghịch máy tính còn quản con! Vì sao chứ?!" Lục Tiểu Vũ tức giận than thở với cha.

Bình Luận (0)
Comment