Diệp Kiều tiến lên lấy đi chiếc máy tính cô gái nhỏ đang ôm trên tay.
"Bởi vì anh ấy là anh! Lục Tiểu Vũ, học sinh tiểu học như con chơi máy tính cái gì?! Đã hoàn thành bài tập hè chưa? Còn vài ngày nữa là khai giảng rồi! Còn nữa, ai bảo con tùy tiện động vào máy tính của mẹ, lỡ tài liệu quan trọng của mẹ bị con xóa thì phải làm sao đây?!" Cô nghiêm nghị giáo huấn cô nhóc.
Lục Tiểu Vũ càng tức!
"Lục Tiểu Cổn cũng là học sinh tiểu học! Bài tập hè anh ấy cũng không làm! Con không hề động vào tài liệu của mẹ!"
"Anh trai con không làm bài tập hè vì anh ấy biết hết rồi! Con cũng thế? Con xem thành tích trong bài kiểm tra cuối năm lớp 1 đi, đứng từ dưới đếm lên! Còn có Tiểu Mộc Đầu cũng thi max điểm đấy!" Diệp Kiều tức giận nói, "Cha và mẹ của con năm đó đều là học sinh giỏi đấy!"
"Tiểu Bạch Thái cũng không thi tốt bằng con!" Lục Tiểu Vũ hùng hồn nói.
Sao Diệp Kiều lại không biết, nhóc con Tiểu Bạch Thái kia là vì giúp Lục Tiểu Vũ hạng chót nên cố ý thi không tốt!
Có lẽ thằng nhóc và Lục Tiểu Vũ mới là chị em ruột!
"Chú Tiện Tiện nói thành tích học tiểu học của mẹ rất dở, con theo mẹ mà!" Lục Tiểu Vũ lại phản bác một câu.
!!!!
Tiện Tiện smart này chỉ toàn bóc phốt cô trước mặt Lục Tiểu Vũ!
Mẹ Lục tức giận muốn đánh nhóc con nhưng thật ra cô chưa từng ra tay với hai đứa nhóc.
"Cha Lục, em không quản được đứa nhỏ hư này, anh làm cha thì quản đi!" Diệp Kiều dứt lời thì ngồi xuống ghế, mở laptop ra thấy trên màn hình hai con chim cánh cụt, con chim cánh cụt của Lục Tiểu Vũ ngã bệnh, dáng vẻ sắp chết rất đáng thương.
Cô muốn mua thức ăn cho cô bé, một đồng cũng không có.
Em gái Q ăn, chơi không phải ít, chưa đi học mấy lớp đã đi chơi rồi, vật giống chủ, em gái Q này rất giống Lục Tiểu Vũ.
Diệp Kiều không đành lòng, cô giúp Lục Tiểu Vũ mười đồng tiền Q tệ, cứu em gái Q.
Lục Tiểu Vũ bị cha Lục đưa vào phòng ngủ chính, huấn luyện cô làm bài tập hè.
Sau khi dạy Lục Tiểu Vũ làm bài tập ở đó một cách ngoan ngoãn, Lục Bắc Kiêu ra sau nhà gọi mấy cuộc điện thoại mới liên lạc được với Diệp Thành.
Chênh lệch năm tiếng nên bên phía Diệp Thành vẫn là buổi chiều, anh ta đang làm nhiệm vụ tuần tra.
Nghe Lục Bắc Kiêu nói vậy, Diệp Thành thực sự thương Hoa Nhụy, anh ta cũng nhớ cô và con trai của mình từ lâu.
"Người anh em, thấy vợ tôi thương tôi nhiều chưa!" Diệp Thành đắc ý nói với Lục Bắc Kiêu, thật ra trong lòng đang áy náy với Hoa Nhụy. Cô nhóc ngốc, lo lắng vớ vẩn gì cho anh ta vậy, còn mơ ác mộng nữa!
"Đắc ý cái gì, cậu có bản lĩnh thì giống anh đây đi, ở nhà ôm vợ dạy con!" Lục Bắc Kiêu giội nước lạnh.
Diệp Thành tức giận đến nghiến răng!
"Vẫ nên chú ý một chút người bên phía K2 kia!" Anh cũng không phải không lo lắng cho an nguy của Diệp Thành, bảy người bọn họ đã có 5 người bị trả thù, còn lại anh và Diệp Thành!
Kỳ lạ là lần này chưa thấy tình báo của Queen.
--
K2 là tổ chức khủng bố toàn cầu, chúng hung ác, xảo quyệt và mưu mô. Trước lúc ám sát Diệp Thành, bọn họ đã phát hiện ra có những lính đánh thuê ăn mặc như nhân viên xung quanh Diệp Thành, dường như đang bảo vệ Diệp Thành!
Tin tức này truyền đến tai Bọ cạp độc.
"Đình tử, lần ám sát Diệp Thành này cậu phụ trách nhé! Lần này anh nhất định phải thành công cho tôi!" Bọ cạp độc giao phó với Đường Thiếu Đình qua điện thoại.
!!!
Lại là khảo nghiệm với anh ta sao?
Lão già Bò cạp độc độc này bệnh đa nghi rất nặng, Đường Thiếu Đình anh nếu không làm chuyện lớn thì sợ sẽ còn bị anh ta hoài nghi, còn có thể bị Bọ cạp độc xử lý giống như rác rưởi!
"Lão đại, yên tâm, lần này nhất định Đình tử sẽ làm cho ông trở nên xinh đẹp!” Đường Thiếu Đình đeo kính râm, mặc áo áo jacket, dáng vẻ lạnh lùng, vừa dứt lời ném tàn thuốc trong tay xuống cát!