Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1032 - Chương 1032:

Chương 1032:

Là tư lệnh Lục và lính của ông.

Diệp Kiều đi ra, cảnh vệ giữ ngoài cửa.

Trong phòng bệnh, Lục Bắc Kiêu hỏi tư lệnh Lục muốn hút thuốc, ngồi trên giường bệnh nhả khói, "Ông già, Diệp Kiều cậu ta không bị K2 không chế, ở lại K2 làm nội giasn!"

Anh trầm giọng nói với tư lệnh Lục mặc quân trang.

Lúc ấy anh chỉ vào tim mình cho Diệp Kiều, bảo anh nổ súng bởi vì trong túi áo bên trái của anh có điện thoại. Mặc dù anh không nghĩ điện thoại sẽ răn chắc như thế, nhưng đủ để giảm xóc uy lực của đạn, anh sẽ bị thương nhưng không chết được, cũng vì giúp Diệp Thành che đậy!

Lúc ấy Diệp Thành đã truyền đạt thông tin cho anh thông qua nét mặt. Nghề của bọn họ bản lĩnh gì cũng đã học qua, số lần chớp mắt, từng cái nhăn mày, hoặc một cái nhếch môi im lặng có thể truyền tải thông tin! Anh ấy nói anh ấy phải ở lại K2.

Anh lập tức hiểu ý của anh ta, nhanh chóng chỉ vào tim mình, Diệp Thành nổ súng không chút do dự, rõ ràng dứt khoát!

Tư lệnh Lục cảm thấy bình thường và khó hiểu: "Tại sao K2 không trực tiếp giết cậu ấy? Sao cậu ấy có thể bình an ở lại K2 làm nội gián?!"

"Trong K2 vẫn luôn có người cung cấp thông tin cho con, là Queen, con nghi ngờ chính người đó đã cứu Diệp Thành!" Lục Bắc Kiêu hút thuốc, vừa suy tư nói. Lần hành động này Queen không có bất cứ nhắc nhở gì, 80% là đang giúp Diệp Thành!

Dù sao nếu nói trước cho anh, để anh có thể đề phòng sẽ dễ khiến Bọ cạp sinh nghi!

Tư lệnh Lục biết người tên Queen này, hơn mười năm trước ông đã từng nghe con trai hỏi, không ngờ người này vẫn luôn giúp anh!

"Diệp Thành có thể trà trộn vào nội bộ K2 thì vô cùng tốt! Cha sẽ lập tức liên hệ với tổ chức chống khủng bố quốc tế phối hợp với Diệp Thành, sớm ngày diệt trừ hang ổ của K2!" Tư lệnh Lục hào hứng nói.

--

Diệp Kiều vừa từ WC của bệnh viện ra, Đường Thiếu Đình gọi điện thoại tới. Cô đến chỗ không có ai mới nhận máy, chủ yếu là đề phòng người tên số 0 kia!

"Em gái, là anh!" Giọng nói thuộc về Diệp Thành truyền tới. Nghe giọng anh, cô biết Đường Thiếu Đình không phản bội, Diệp Thành cũng không bị khống chế.

Lần đầu tiên Diệp Kiều cảm thấy giọng nói cợt nhả kia của Diệp Kiều đáng yêu, dễ nghe như thế!

"Nghe đây, nói đi!" Giọng cô khàn khàn, hốc mắt có chút ẩm ướt, cũng nhìn chằm chằm bốn phía xung quanh.

"Em gái, nhớ anh sao, giọng nói có tiếng nức nở kìa..." Diệp Thành cười ha ha, lúc đó anh và Đường Thiếu Đình đang nằm trên khoang thuyền.

"Em không rảnh cười nói với anh! Hiện tại các anh ở đâu? Có thể thoát thân không? Anh và Đường Thiếu Đình về đi! Đừng có ở lâu trong đó!" Mặc dù có thể thất bại trong gang tấc nhưng cô không muốn anh hãm sâu vào hang ổ cực nguy hiểm của K2!

"Em gái, đừng ngây thơ! Anh vất vả lắm mới lấy được sự tín nhiệm của Bọ cạp!" Diệp Thành cười nhạt nói, hút thuốc.

Diệp Kiều biết cô không khuyên được anh, cũng không khuyên nữa.

"Diệp Đại Thành, anh phải trở về nguyên vẹn cho em, có biết không?!

Kiếp trước cô ghét Diệp Thành, kiếp này tên khốn này lại là người thân của cô.

"Em gái à, nói cho anh nghe rốt cuộc em là ai? Sao đỉnh như vậy, biết tất cả?" Diệp Thành nghĩ mãi mà không ra, con nhóc này từ 18 tuổi năm đó, sau khi yêu Lục Bắc Kiêu dường như đã biến thành người khác...

Nhất định là Đường Thiếu Đình đã nói gì đó với anh rồi! Diệp Kiều thầm nghĩ!

"Bí mật! Muốn biết thì chờ anh về, em sẽ cho anh biết! Mẹ nó anh phải sống sót quay bề cho chị đây! Nếu không chị sẽ để Hoa Nhụy tái hôn, để Tiểu Mộc Đầu của anh gọi người khác làm cha!" Diệp Kiều nhỏ giọng, nghiến răng nói.

"Con nhóc thối này! Không gọi anh trai thì thôi đi, còn chị? Phách lối! Tiểu Hoa Nhụy rất mê anh đấy nhé! Con trai rất sùng bái anh đấy nhé!" Diệp Thành buồn cười nói, nghĩ đến Hoa Nhụy và con trai, trái tim anh thắt lại, nhớ đến khó chịu.

"Anh trai! Anh sống tốt đấy! Ông nội và Hoa Nhụy, em đều nói thật! Anh đừng lo lắng chuyện trong nhà, mọi thứ đều ổn. Thay em hỏi thăm Đình tử một chút, vậy nhé." Diệp Kiều thấp giọng nói rồi vội cúp máy, tắt máy.

"Chết tiệt! Cây sắt ngàn năm nở hoa, em gái gọi tôi là anh trai!" Diệp Thành nhảy dựng lên trong khoang thuyền, ngẩng đầu nhìn trời sao, cảm động

Cô gái này thực sự có ma lực.

Đường Thiếu Đình nhìn Diệp Thành kích động đến giơ chân, trong lòng thầm nghĩ cười.

Còn anh cũng luôn cam tâm tình nguyện, không đòi hỏi bất cứ báo đáp gì muốn làm giúp cô chút chuyện.

Bình Luận (0)
Comment