Thời đại này không giống như hai mươi năm sau, trên kệ để hàng ở siêu thị, tiệm thuốc đều có bán “cây dù nhỏ”, trong ấn tượng của cô, đều do Ủy ban Kế hoạch hóa gia đình phân phát cho từng nhà. Thời đại này, ý thức tránh thai của mọi người vẫn chưa đủ mạnh.
Sau khi tìm kiếm hồi lâu, rốt cuộc trước cửa một bệnh viện, cô nhìn thấy cửa hàng bán sản phẩm tình dục, cửa hàng có tên là “Adam Eve”.
Không thể không nói tên quán này thật sự tài năng mà!
Diệp Kiều không khỏi cảm khái. Vì vậy, trước ánh mắt khác thường của người qua đường, cô vẫn bước vào cửa hàng kia.
Cô gái nhỏ này thật không biết xấu hổ!
“Tiểu thư Trăn Trăn, cô xem, cô ta bước vào loại cửa hàng này!” Diệp Trăn Trăn và Trần Nhã vẫn luôn đi theo Diệp Kiều, hiện tại họ đang đứng dưới gốc cây lớn bên kia đường, Trần Nhã khinh thường nói.
“Đó là cửa hàng gì?” Một cô gái 16 tuổi ngoan ngoãn như Diệp Trăn Trăn liền tò mò hỏi.
Khuôn mặt Trần Nhã đỏ lên, ghé sát tai cô ta, nhỏ giọng nói.
“Sao? Thật không biết xấu hổ!” Diệp Trăn Trăn phỉ báng.
“Đúng vậy! Không biết xấu hổ! Cô ta mua loại đồ như vậy vì bên ngoài có đàn ông sao? Vừa rồi cô ta còn đến cửa hàng nội y! Điện thoại cầm tay của cô ta chắc chắn là người đàn ông nào đó mua cho!” Trần Nhã thêm mắm dặm muối.
“Nói không chừng cô ta ở bên ngoài làm vợ lẽ cho người ta! Giống hệt mẹ cô ta, không biết xấu hổ!” Diệp Trăn Trăn nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô ta không thừa nhận mẹ của Diệp Kiều là người phụ nữ đầu tiên của ba cô ta, trong mắt cô ta, đó là tiểu tam!
Chủ cửa hàng bán đồ tình dục là một người đàn ông trung niên chất phác và giản dị, nghe Diệp Kiều nói muốn mua “cây dù nhỏ” liền nhướng mày hỏi, “Cô gái nhỏ, cháu đã thành niên chưa?”
Diệp Kiều mặt không đỏ, rất bình tĩnh, nội tâm của cô là bà cô già 38 tuổi!
“Ông chủ, đương nhiên tôi đã thành niên rồi. 18 tuổi, có cần tôi lấy chứng minh thư cho ngài xem không! Nhanh lên, lấy cho tôi loại tốt nhất, đúng rồi, tôi muốn cỡ lớn nhất.” Thật là lời nói vô nghĩa, có tiền mà còn kì kèo!
Cô gái nhỏ này thực sự khiến người khác kinh ngạc!
Thoạt nhìn trông cô rất thuần khiết và trong sáng, không giống một người không đứng đắn.
Ông chủ vẫn xoay người, lấy loại tốt nhất để trên kệ hàng, à…… cỡ lớn nhất!
Diệp Kiều ghét bỏ nhìn một đôi nam nữ với đồ bơi lộng lẫy nắm tay nhau đi dạo quanh bờ biển trên bao bìa, ở thời đại này, đây được coi là một ám chỉ tình dục, “Không có loại nhập khẩu sao? Như là Durex?”
“……” Cô gái nhỏ này còn biết Durex!
Ông chủ sốc đến mức không nói nên lời, lắc đầu.
“Ngay cả Durex cũng không có!” Diệp Kiều thờ dài, móc bóp ra, tính tiền.
—
Diệp Kiều trở lại đại viện, nhìn thấy xe của bà Tần trước cửa nhà, bà ta đến đây chắc chắn không phải chuyện tốt!
“Tiểu Cổn, con nói cho mẹ biết có phải bà Tần lại tìm mẹ gây chuyện không?” Giọng nói vừa dứt, liền nhìn thấy Trần Nhã từ trong phòng bước ra, vô cùng ân cần cười nói: “Tiểu thư Kiều Kiều đã về rồi!”
Tiểu Cổn không lên tiếng, Trần Nhã đã theo dõi, cô cũng không thể giấu đồ vật trong túi đi được. Xui xẻo là lúc này ông nội đã đến nhà nghỉ cán bộ để chơi cờ với các cán bộ đã về hưu, không có ở nhà.
Vừa vào đến phòng khách, quả nhiên bà Tần đang ngồi trên sô pha, dáng vẻ tao nhã và danh giá, nhưng nụ cười trên khuôn mặt không hề có ý tốt.
“Kiều Kiều, con đã đi đâu vậy?” Bà Tần cười nói.
Tôi đi đâu liên quan gì đến bà!
Cô không phản ứng lại, định bước lên lầu thì bị Diệp Trăn Trăn chặn lại, ông nội không có ở nhà nên công chúa nhỏ này liền buông thả bản thân, không còn giả làm cô gái ngoan ngoãn.
“Mẹ! Con và Trần Nhã đều nhìn thấy cô ta đi đến loại cửa hàng đó! Cô ta còn đến cửa hàng nội y! Trong túi cô ta còn có một máy điện thoại cầm tay nữa, chắc chắn cô ta lấy hơn hai vạn lúc trước mẹ cho cô ta để mua!” Diệp Trăn Trăn lớn tiếng nói.
“Kiều Kiều! Lời Trăn Trăn nói có thật không?” Tần Lan trực tiếp bước đến, nghiêm nghị hỏi.