Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 110 - Chương 110:

Chương 110:

Cuối cùng thì Tần Lan cũng chỉ là đồ tồi, lúc này đây, bà ta có thể bỏ rơi con gái để bảo vệ mặt mũi của mình!

“Diệp Trăn Trăn! Sau này con còn dám nói xấu chị con nữa không?! Uổng công mẹ tin con đến như vậy, nên mới hiểu lầm chị gái con?!” Tần Lan giáng một bạt tai xuống, rồi chỉ vào Diệp Trăn Trăn mà quát lớn!

Nửa bên mặt Diệp Trăn Trăn mau chóng in hằn năm dấu ngón tay, lập tức đỏ lên.

Tần Lan này đúng là liều thật mà!

Trong lòng Diệp Kiều thầm hừ lạnh một tiếng.

“Mẹ à, con, con, con cũng là nghe Trần Nhã nói như vậy thôi, con cũng không muốn chị, phải lầm đường lạc lối!” Rất nhanh Diệp Trăn Trăn đã phục hồi lại tinh thần, nước mắt rơi lã chã, khóc lóc nói.

Đúng là mẹ nào con nấy!

Diệp Trăn Trăn đúng là CMN học tập rất nhanh!

Diệp Kiều cũng không nhịn được mà cảm khái, có thể trực tiếp đăng ký vào học viện hí kịch nha! Người như cô ta không đi đóng phim thì thật là đáng tiếc!

Lão tham mưu trưởng cũng không phải là kẻ hồ đồ, biết là hai mẹ con này đang diễn kịch, ông cụ đưa mắt nhìn cháu gái lớn, rồi cũng chỉ có thể bất lực. Vì để duy trì sự hòa thuận thuận và phồn vinh của cả gia tộc, thân là người đứng đầu của gia tộc, ông cụ cũng không thể quá tuyệt tình với Tần Lan được, dù sao cũng phải cho bà ta chút mặt mũi để vãn hồi.

“Diệp Trăn Trăn! Ngày thường mẹ dạy con thế nào, con đường đường là một đại tiểu thư, lại đi khoác lác với con gái của một bảo mẫu, con có còn tiền đồ nữa hay không?!” Tần Lan lại cất tiếng giáo huấn Diệp Trăn Trăn.

“Dì Phương!” Lão tham mưu trưởng cất tiếng gọi.

Dì Phương lập tức chạy vào, “Dì Phương, bà đi tìm Lão Ngô tính tiền lương đi!”

Ẩn ý là, bà bị thôi việc rồi!

Dì Phương vừa lên tiếng định cầu xin, lại bị ánh mắt của Lão tham mưu trưởng dọa ngược lại, vội vàng rời khỏi phòng khách.

Ông nội oai phong, cuối cùng cũng giúp cô đuổi được một con ruồi bọ đi!

Ngoài sân, Trần Nhã cũng bị mẹ cô ta cho một cái tát thật mạnh, “Ai bảo con khoác lác như vậy, sau này con đừng hòng nghĩ đến chuyện được đi học nữa! Mẹ không có tiền cho con đi học đâu!”

Vốn dĩ Trần Nhã dự định là hôm nay sẽ bắt tay với Diệp Trăn Trăn khiến cho Diệp Kiều mất mặt, nhưng lúc này, cả người cô ta như đóng băng, thật sự rất muốn thời gian quay ngược lại, đừng để chuyện hôm nay phát sinh! Sau này, cô ta cũng không còn được bước vào đại viện nữa!

Căn đại viện trang nghiêm cùng oai phong của quân khu này, chính là nhà tài trợ mà cô ta thường hay khoe mẽ với bạn học.

“Kiều Kiều, con nhìn đi, em gái con đánh thì dì Tần cũng đã đánh, mắng thì cũng đã mắng! Con đừng so đo với con bé nữa được không?” Tần Lan kéo Diệp Trăn Trăn còn đang nước mắt giàn giụa đến trước mặt Diệp Kiều, mới vừa rồi bà ta còn vô cùng hung tợn, vậy mà giờ đây, lại mỉm cười mà nói chuyện với cô.

Thay đổi thái độ kiểu này, đúng thật là càng nhìn càng ghê tởm.

“Dì Tần à! Với con gái nhà người ta, thanh danh là vô cùng quan trọng, lúc trước mọi người nghi ngờ con thành ra như vậy, dì nghĩ, con vẫn không nên tính toán với cô ta hay sao?!” Diệp Kiều đỏ hoe đôi mắt, nghiến răng mà nói.

Cô cũng không phải là thánh mẫu!

“Kiều Kiều, xin lỗi con, là dì Tần sai rồi! Con đừng để bụng!” Diệp Kiều này, đúng thật không phải là tốt lành gì, nhưng ở trước mặt ông cụ, bà ta cũng chỉ có thể nhịn!

“Con không chấp nhận lời xin lỗi! Ông nội, cháu xin phép lên lầu trước!” Diệp Kiều mang theo dáng vẻ vô cùng tủi thân, vừa dứt lời, cô liền mang mấy thứ rơi vãi lung tung trên mặt đất nhét vào cặp, trong khoảnh khắc đó, cô còn đánh rơi thêm vài giọt nước mắt.

Lão tham mưu trưởng càng thấy đau lòng cho cháu gái lớn của mình, tức giận mà trừng mắt nhìn sang hai mẹ con kia, phất tay mà nói: “Đi nhanh đi! Đúng thật là mất mặt!”

Tần Lan đành phải kéo Diệp Trăn Trăn đi ra ngoài, mới vừa bước lên xe, Tần Lan đã nghiến răng nghiến lợi mà mắng, “Con Diệp Kiều chết tiệt này!”

Rồi bà ta lại nhìn về phía Diệp Trăn Trăn: “Trăn Trăn, năm sau thi đại học, nếu như con không thi đỗ vào Đại học J, vậy thì mẹ sẽ bóp chết con! Con phải bì được với cái con Diệp Kiều kia đó có biết không?!”

Cái con tiện nhân kia, với thành tích tệ hại đó, vậy mà còn dám mặt dày ở trước mặt ông cụ khoác lác là muốn thi vào Đại học J!

“Mẹ, con nhất định sẽ thi đỗ vào Đại học J! Mẹ, con thật sự đã thấy cô ta đi vào trong, còn vào rất lâu, nhất định không phải là hỏi đường!” Diệp Trăn Trăn lại nức nở mà nói, “Mẹ, con cảm thấy Diệp Kiều căn bản không phải là con ruột của cha! Sao nhà họ Diệp chúng ta lại có thể sinh ra loại người như vậy chứ!”

Trong khoảnh khắc Diệp Trăn Trăn nói những lời này, sắc mặt của Tần Lan dần thay đổi………

(Lục Tiểu Cổn: Hừ, cô mới không phải là con ruột của ông ngoại!)

Bình Luận (0)
Comment