Cố Tuyết Yến nhìn Diệp Kiều ngồi trên xe lăn như người chết, trong lòng chỉ cảm thấy sảng khoái! Mấy năm nay, Diệp Kiều oai phong một cõi trong thương giới thế nào, cô ta đều thấy hết, Diệp Kiều đúng là rất lợi hại, ai theo cô cũng đều tốt cả!
Nhưng, ông trời có mắt, Diệp Kiều cuối cùng cũng ngã xuống!
Điều khiến người ta tức giận là, cũng không biết có phải cô đã đoán trước được mình sẽ xảy ra chuyện hay không, sau khi cô gặp chuyện không may, giá cổ phiếu của công ty Thiêm Dực của cô thế mà lại bình ổn, không bị “ngâm nước” trên diện rộng!
Nhưng mà, cô ta tin rằng, điều tốt đẹp sẽ không kéo dài lâu!
Trang web Thiêm Dực, Hoa Nhụy, thiếu người sáng lập là Diệp Kiều thì sẽ không ổn định được bao lâu đâu!
“Mẹ, con muốn đi vệ sinh!”. Cậu bé nhìn cô ta, cất giọng nói.
“Mẹ Tiêu, cô đi với Dạ Hằng đi!”. Cố Tuyết Yến lạnh nhạt nói, không thèm liếc mắt nhìn con trai, mắt đang nhìn cả nhà Diệp Kiều, nhất là trên người Lục Bắc Kiêu đang đưa lưng về phía cô ta.
Mấy năm, cô ta vẫn nhớ mãi không quên Lục Bắc Kiêu, không cách nào quên được!
Đến trưa, Lục Bắc Kiêu thuê hai phòng, đưa Diệp Kiều đi nghi ngơi, Lục Tiểu Vũ và Lục Tiểu Cổn ở phòng khác, Dạ Thất cũng đi theo chúng, anh cũng không để ý.
Diệp Kiều được anh đặt lên giường, Lục Bắc Kiêu ngồi bên mép giường, nắm tay cô thật chặt: “Bà Lục, em biết Dạ Thất à? Thế mà lại đột nhiên nắm lấy áo cậu ta!”
Giọng điệu anh hơi chua, may mà thằng nhóc khốn kia xem cô như mẹ, nếu không…chắc anh sẽ đuổi cậu ta về rừng mất!
Cô hoàn toàn không nhớ rõ rằng trước đây cô từng quen biết Dạ Thất!
Suy nghĩ một chút, rồi lờ mờ ngủ, lúc cô ngủ, ý thức và cảm giác đều biến mất.
…
Lúc bọn họ trở về tứ hợp viện, mặt trời đã sắp xuống núi rồi, Dạ Thất cũng đi theo.
Lục Tiểu Vũ và Lục Tiểu Cổn đi tắm cho Tia Chớp, Dạ Thất cũng tham dự, Lục Bắc Kiêu đi nấu cơm, Diệp Kiều nằm trên ghế trong sân.
Dường như cô cảm thấy có người đến gần, hình như ngồi xuống bên cạnh cô, bởi vì hơi thở của người đó đang ở ngay trước mặt.
“Con là Dạ Thất, con út của nhà họ Dạ ở tỉnh H, sau khi con sinh ra không lâu, mẹ ruột của con đã qua đời, bọn họ đều nói đầu óc con có vấn đề, con thường xuyên gây chuyện thị phi, bọn họ cho con ở một mình trong căn biệt thự trên núi, để quản gia, vệ sĩ trông chừng con…”
“Mẹ ruột của con là người vợ thứ ba của cha ruột con, mấy năm trước ông ta lại có niềm vui mới rồi, người phụ nữ kia sinh cho ông ta một đứa con trai, đúng rồi, người phụ nữ đó là Cố Tuyết Yến, bây giờ cô ta đang lập mưu đối phó với công ty của mẹ đấy!”
Dạ Thất ngồi xổm bên cạnh Diệp Kiều, nhìn cô, nghiêm túc nói từng câu từng chữ. Cậu biết, cô nghe thấy.
Cố Tuyết Yến lại là mẹ kế của Dạ Thất!
Cô ta còn dám đối phó với công ty của cô? To gan quá nhỉ, trước kia chết trong tay cô như thế nào, quên rồi sao?
Lục Bắc Kiêu thấy Dạ Thất ngồi xổm bên cạnh cô, nói chuyện với cô, anh không bước tới ngăn cản, cũng nghe thấy những gì Dạ Thất nói!
Anh cố ý cho thằng nhóc này đi theo, muốn làm rõ rốt cuộc gốc gác của cậu ta thế nào!
Dạ Thất còn định nói cái gì đó với cô thì một người phụ nữ mặc đồ công sở đã đi vào cổng, chính là Hoa Nhụy.
“Ngài Kiều, cậu còn muốn nghỉ ngơi bao lâu nữa?”. Sau khi chào hỏi với Lục Bắc Kiêu, Hoa Nhụy xách ghế ngồi bên cạnh Diệp Kiều, thấy cô vẫn không nhúc nhích, cô ấy cười nói.
Cô ấy chỉ xem cô như đang nghỉ ngơi.
“Mấy ngày nay có người cố ý hãm hại trang web Hoa Nhụy của chúng ta, nói chúng ta bán mỹ phẩm thật giả lẫn lộn, mở topic nói xấu chúng ta trên mạng. Nhưng mà, danh sư xuất cao đồ, tình huống này tôi đã có phòng bị từ sớm rồi, mỗi một sản phẩm chúng ta phán ra đều có thẻ nhận dạng, cụ thể đến mức nhà cung cấp thường xuyên cũng được ghi lại rõ ràng! Chuyện này, chúng ta công khai lật ngược tình thế rồi! Cái này học được từ cậu đấy!”
Nghe Hoa Nhụy nói vậy, Diệp Kiều rất hài lòng.
“Nhưng mà, ngài Kiều, chúng tôi vẫn không có cậu là không được, nhiều nhà đầu tư và nhà cung cấp sau khi biết tình trạng của cậu thì đều mất lòng tin vào trang web Hoa Nhụy của chúng ta, nhiều nhà cung cấp mỹ phẩm tên tuổi không muốn hợp tác với chúng ta, mà muốn hợp tác với một trang web mua sắm trực tuyến khác! Mấy ngày nay tôi luôn chạy ngược chạy xuôi, nỗ lực thuyết phục bọn họ!”. Hoa Nhụy gầy đi trông thấy nhìn Diệp Kiều không nhúc nhích, nói xong thì viền mắt phiếm hồng.
Diệp Kiều chính là chủ kiến của cô!
Nghe Hoa Nhụy xuống giọng rất thấp, Diệp Kiều đã biết sự nghiêm trọng của vấn đè, trang web Hoa Nhụy vừa mới bắt đầu ổn định, đây chính là thời điểm quan trọng!