Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1105 - Chương 1105:

Chương 1105:

Diệp Kiều tràn đầy nghi hoặc đối với Dạ Thất, nhưng cô không tiện hỏi, Lục Bắc Kiêu cũng nghe thấy những gì Dạ Thất nói.

Thằng nhóc này, đủ xấu xa đấy.

Vì sao cậu ta gọi Diệp Kiều là “mẹ” một cách trơn tru như vậy, lẽ nào…

Tầm mắt anh nhìn lên người Lục Tiểu Cổn, Lục Tiểu Cổn rõ ràng đầu thai mà tới, trên mông còn có vết bớt.

Dạ Thất sao có thể cậu trùng sinh được?!

Hơn nữa, Dạ Thất còn gọi Luc Tiểu Vũ là chị!

Kể từ khi biết Diệp Kiều sống lại, bản thân cũng có ký ức của kiếp trước, trí tưởng tượng của anh quả thật trở nên phong phú lạ thường!

Dạ Thất đi ra khỏi tứ hợp viện, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm tối mịt, bỗng nhiên cảm thấy, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy cuộc đời tốt đẹp đến thế kể từ khi có trí nhớ.

“Giám đốc Cố, trong một đêm hôm qua, những sản phẩm túi xách và giày dép hàng hiệu cao cấp giảm 50% mới trưng bày của chúng ta với tổng giao dịch là ba triệu, đã bị một người mua hết toàn bộ!”. Trưởng phòng kinh doanh bước vào phòng làm việc, báo cáo với Cố Tuyết Yến.

“Một người?!”. Cố Tuyết Yến kích động hỏi!

“Đúng vậy, một người!”

Tuy số lượng hàng đi cao vô cùng, nhưng mà Cố Tuyết Yến hiểu, internet dựa vào số lượng truy cập, nói cách khác, một người mua hết toàn bộ hàng thì không gọi là dòng truy cập, nhiều ip khác nhau mua thì mới gọi là dòng truy cập!

“Biết người mua là ai không?! Vì sao mấy người không thiết lập là một người chỉ được mua một sản phẩm thôi?!”. Cố Tuyết Yến tức giận nói.

Loại chuyện này rất giống là Diệp Kiều làm ra, nhưng mà, cô ta đã là người thực vậy rồi, làm sao có thể?

Lẽ nào là đối tác của cô ta, Hoa Nhụy?

“Địa chỉ của người mua ở Giang Thành, chắc là phu nhân nhà giàu nào đó , chúng tôi thiết lập rồi, nhưng đối phương dùng cùng một địa chỉ ip để đăng ký, còn id thì đều khác nhau!”

Nhất định là vì giảm 50% quá rẻ!

Cố Tuyết Yến âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Kiều đã là người thực vật, căn bản không có năng lực đối phó cô ta! Ngược lại, cô ta còn muốn cướp hết những gì trong tay Diệp Kiều từng chút một!

Nửa tháng trôi qua, Diệp Kiều vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, vốn dĩ đã có một chút tiến bộ, nửa tháng nay cũng không có biểu hiện gì.

Cô thật sự lại ngủ mê man rồi, không có một chút ý thức và tri giác nào.

Lục Bắc Kiêu lại ngày qua ngày chăm sóc cô, ở bên cô, trông chừng cô.

“Hôm nay là ngày 20 tháng 7 năm 2008, hoan nghênh các bạn đến với phòng phát sóng trực tiếp tin tức!”

Giọng nói từ tính của nam MC vang lên…

Người phụ nữ nằm trên giường, đôi mắt nhìn thấy trần nhà quen thuộc, chuyển động mắt, tất cả trong phòng cũng chuyển động theo.

“Mười giờ sáng nay, một nhà phân phối nội địa thương hiệu mỹ phẩm đầu tiên và mạng lưới mua sắm trực tuyến đang phát triển nhanh chóng dành cho phụ nữ là Tụ Ưu đã cử hành nghi thức ký hợp đồng hoành tráng. Trước đây, mảng bán hàng trực tuyến của thương hiệu này do trang web Hoa Nhụy độc quyền. Người phụ trác mảng kinh doanh của thương hiệu cho biết, vì người sáng lập của Hoa Nhụy là cô Diệp Kiều có vấn đề về sức khỏe, nên bọn họ không còn lạc quan về trang web Hoa Nhụy nữa…”

Lễ ký kết hợp đồng long trọng được tổ chức trong phòng hội nghĩ của một khách sạn năm sao, tại hiện trường có mấy phóng viên truyền thông, Cố Tuyết Yến mặc lễ phục xa hoa, đối mặt với máy quay, phóng khoáng mỉm cười.

Cô ta thân mật kéo đại diện của thương hiệu.

“Cô Cố, nghe nói nhiều năm trước cô và cô Diệp Kiều từng không hợp nhau, lần này có phải là ngóc đầu trở lại không? Có ý định chỉa mũi nhọn vào công ty của cô ấy?”. Phóng viên của Thiêm Dực đặt câu hỏi sắc bén cho Cố Tuyết Yến.

Vô số đèn flash lóe lên về phía cô ta, chỉ còn không tới năm phút đồng hồ nữa là đến thời gian cử hành nghi thức ký hợp đồng!

Cố Tuyết Yến nở nụ cười: “Người anh em này, họ Cố tôi ở trong thương giới cũng không phải là tiểu nhân lợi dụng người khác lúc người ta gặp khó khăn! Cô Diệp Kiều đã thành người thực vật, đáng thương như vậy, tôi cần gì phải tranh giành với cô ấy? Tôi tin rằng, thương hiệu xem trọng thực lực của trang web Tụ Ưu của chúng tôi, nên mới bằng lòng hợp tác với chúng ta, giám đốc Đào, cô nói xem có đúng không?”

Giám đốc Đào tỏ vẻ khó xử, lễ phép mỉm cười với máy quay, lúc này, điện thoại di động của cô ta reo lên, cô ta sang bên cạnh nghe máy, vừa khéo dễ dàng lảng tránh câu hỏi của Cố Tuyết Yế.

“Ai nói tôi thành người thực vật?!”. Cửa phòng hội nghị bị người ta đẩy ra, một giọng nữ ngang ngược vang lên qua loa phóng thanh.

Diệp Kiều mặc một bộ đồ công sở thanh lịch với mái tóc xoăn và khí chất mạnh mẽ, khí phách bước lên sân khấu…

Bình Luận (0)
Comment