Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1120 - Chương 1120:

Chương 1120:

Chạng vạng anh nhìn một đống người thân xoay xung quanh cô, lần lượt ôm cô, cô cũng nhiệt tình tiếp đãi từng người, xúc động đỏ cả mắt. Trước khi anh đi tắm, cái tên Tiện Tiện kia còn gọi điện thoại tới, khóc rống trong điện thoại, cô còn không ngừng an ủi anh ta.

Anh nhịn mãi, khuyên bản thân nên rộng lượng một chút, bọn họ cũng đều vì yêu thương cô, quan tâm cô, hơn nữa đều là bạn bè thân thích, cô đạn nạn không chết, hôn mê lâu như vậy mới tỉnh, bọn họ tới thăm hỏi mà thôi, không có gì đáng trách cả!

Thế mà bây giờ cô lại hỏi đến Đường Thiếu Đình!

Cái kẻ mà trong lòng anh cho là tình địch lớn nhất.

Diệp Kiều nhìn sắc mặt xanh mét của ông tổ ghen tuông họ Lục, trong lòng hơi sợ hãi: “Anh Kiêu, anh đừng hiểu lầm, con người em rất nặng nghĩa khí, anh biết đó, Đường Thiếu Đình là bạn em, anh ta từng làm nhiều chuyện cho em như vậy, em đây đại nạn không chết, tỉnh dậy phải báo tin tức chco anh ta, phải không, đó cũng là sự tôn trọng của em đối với anh ta!”

Mặc dù không yêu Đường Thiếu Đình, nhưng anh ta là người bạn mà cô kính trọng và cảm kích. Chắc chắn anh ta đang đợi tin tức của cô, nếu cô không báo cho anh ta một tiếng thì anh ta sẽ không yên tâm.

Vậy thì giống như thể cô chỉ lợi dụng anh ta thôi vậy.

“Bà Lục, em nói vô cùng có lý! Nhưng mà, từ trước đến nay trong chuyện yêu em, anh đều không thích nói lý, anh lòng dạ hẹp hòi thế đấy! Chuyện liên quan đến anh ta, ngày mai hãy nói, bây giờ em phải theo anh!”. Anh cậy mạnh nói.

“Chỉ một cuộc điện thoại thôi mà, lát nữa em hầu anh, được không?”

“Không có số điện thoại của anh ta! Anh nào biết anh ta đi đâu!”

“Em gọi điện thoại hỏi ông nội!”. Cô đứng dậy định đi, lại bị anh kéo về.

“Muốn làm anh tức giận có phải không? Em có biết không, chúa ghen tuông anh đây, sau khi em hôn mê, còn cho anh ta vào phòng bệnh nói chuyện riêng với em! Con mẹ nó anh biết rất rõ rằng anh ta yêu em, yêu đến mức mạng sống cũng không cần, anh biết rõ anh ta là tình địch lớn nhất của anh!”. Anh xám mặt lại, trầm giọng nói.

Lời anh nói khiến cô khiếp sợ.

Ông tổ ghen tuông nhỏ nhen như vậy, lại có thể sẵn sàng cho Đường Thiếu Đình nói chuyện riêng với cô!?

Cũng rất cảm động!

Anh tin tưởng cô, cũng quan tâm cô.

“Anh Kiêu! Anh thật tốt! Anh là người đàn ông tốt nhất tốt nhất tốt nhất trên thế giới này! Bây giờ em không muốn nghĩ đến cái gì nữa!”. Cô ôm mặt anh, nhìn anh thật sâu, không hề keo kiệt mà khen ngợi anh, sau đó dời mắt xuống môi anh, nhẹ nhàng hôn một cái, rồi nhổm người dậy, kề bên tai anh: “Chỉ muốn anh!”

Người phụ nữ bé nhỏ mờ ám nói, dứt lời, cô cắn lên vành tai mẫn cảm của anh.

Anh thở gấp một tiếng, dòng điện mẫn cảm lập tức vọt từ xương cụt lan tỏa đến toàn thân, tuyến thượng thận cấp tốc tăng vọt, bắp thịt toàn thân căng chặt!

Bà Lục nhiệt tình đang phun ra nuốt vào vành tai của anh, bàn tay anh đã thủ sẵn sau lưng cô, hơi thở nặng nề: “Cục cưng, em vừa mới tỉnh, chắc chắn có thể chứ?”

Cho dù cô tỉnh rồi, anh cũng lo lắng cơ thể cô chưa hoàn toàn khôi phục, nếu không thì lúc trưa anh đã trừng phạt cô một bữa rồi!

Cho dù bây giờ anh vẫn còn lo lắng.

Cô không thể nào sơ suất thêm bất cứ một lần nào nữa!

Ngón tay ngọc ngà của cô chậm rãi dời xuống, luồng vào áo anh, chậm rãi di chuyển, vuốt ve cơ lưng cứng rắn nóng bỏng của anh: “Gầy quá, hơn hai tháng nay không luyện tập à! Cũng không biết thể lực của trung tá Lục chúng ta có giảm hay không?”

Đã châm lửa rồi còn tìm đường chết mà ghé vào lỗ tai anh nói những lời khiêu khích tôn nghiêm đàn ông của anh nữa!

Lục cầm thú sớm đã bị ngọn lửa thiêu đốt bỗng nghiến chặt hàm, vừa tức giận vừa vô cùng cảm động.

Bà Lục trêu người chết không đền mạng, nhóc con của anh, thật sự “trở về” rồi!

Cảm giác này, con mẹ nó thất là tốt đẹp!

Anh cười xấu xa: “Thể lực có giảm hay không, bà Lục cứ thử một chút thì biết!”.

Bình Luận (0)
Comment