Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1153 - Chương 1153:

Chương 1153:

Một thân ngụy trang ngồi kế bên tài xế, cô gái nhỏ tóc dài cuộn lại, nụ cười không sợ ở trên mặt, toàn thân tản mát ra một năng lượng cường đại!

Thoạt nhìn, anh lại bị cô làm cho kinh ngạc lần nữa, trái tim vì cô mà cuồng loạn!

Lục Bắc Kiêu anh vốn là người tự tin thậm chí là người tự phụ, chẳng sợ hãi, bất cứ lúc nào cũng đều không sợ, nhưng sau khi trải qua cô xảy ra chuyện lần trước, dường như anh không còn cường đại như trước vậy, nhất là trong lúc cô hôn mê, trơ mắt nhìn cô nằm không sức sống kia, loại cảm giác bất lực bị thất bại, khiến anh bắt đầu hoài nghi năng lực của mình!

Thậm chí anh cảm thấy bản thân rất vô dụng, ngay cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được!

Vừa rồi, biết Dạ Thất bị Dạ Chinh bắt, vậy mà anh thật sự đang sợ, sợ mất đi người con út này! Hết lần này tới lần khác Dạ Chinh muốn anh đưa cô qua!

Vậy mà lúc này, anh nhìn cô gái nhỏ ngồi kế bên tài xế, không hề sợ hãi, Lục Diêm Vương không hề sợ hãi kia lại quay về rồi!

Anh nắm chặt tay lái, nhếch miệng lên : "Đúng! Sao phải sợ anh ta!"

Người đàn ông vô cùng khí thế nói.

Cô là điểm yếu của anh, cũng là áo giáp của anh!

Ở giữa vợ chồng bọn họ, điểm yếu của nhau, áo giáp của nhau, không có ai mạnh ai yếu, yêu cầu lẫn nhau, dựa sát vào nhau!

Diệp Thành dẫn đầu Dã Lang và bộ đội Ảnh Tử, đã đến biệt thự gần đó, trinh sát viên đã trinh sát tình hình địch, lần này bọn họ hành động, nhất định phải làm đến thần không biết quỷ không hay xâm nhập phía sau địch!

Biệt thự chung bốn tầng, thiết kế theo kiểu Châu u, mái đỏ tường trắng, đỉnh chóp là thiết kế kiểu nóc nhà, không phải đỉnh bằng.

Quản gia cùng toàn bộ người hầu nơi này bị người của Dạ Chinh giam ở bên trong phòng hầm, Dạ Thất thì bị đưa đến tầng bốn cao nhất.

Hai tay của cậu bị trói ở sau lưng, người ngồi ở bên trong ghế sô pha, bắp đùi trái còn đang chảy máu, máu tươi nhuộm dần thảm, hai người đàn ông cầm súng đứng bên cạnh người cậu, họng súng nhắm chuẩn đầu của cậu.

Dạ Chinh đứng ở bên ngoài ban công, nhìn chiếc kia trực thăng vận tải trên đồng cỏ phía trước, thủ hạ của gã, đang điều chỉnh thử.

"Tiểu tử thối! Rốt cuộc mày có quan hệ gì với người họ Lục kia? !" Dạ Chinh lại đến trước mặt Dạ Thất một lần nữa, nắm chặt cổ áo của cậu, hung tợn hỏi!

"Ông ấy là cha ruột của tôi!" Dạ Thất vẫn là câu trả lời này.

Dạ Chinh tức giận đánh vào đầu của cậu:"Cái đồ ăn cây táo rào cây sung này! Trở về tao sẽ để mày và người cha ruột kia của mày, chết không có chỗ chôn! Về phần Diệp Kiều kia"

"Đương nhiên là đưa đi!" Dạ Chinh tà khí nói, ngón tay vỗ cằm.

"Chỉ sợ anh, vô phúc hưởng thụ!" Dạ Thất cắn răng nói, mất máu quá nhiều, sắc mặt cậu đã bắt đầu trắng bệch, cánh môi đã mất đi màu máu.

Dạ Chinh tức giận đến mức lại cho cậu một quyền!

Một quyền này, kém chút đánh Dạ Thất ngất đi, cậu lung lay đầu, chống đỡ không té xỉu.

Cậu không muốn chết!

Cậu có Lục Đại Ma Vương, Diệp Kiều, có anh có chị, bọn họ một nhà năm người, cách một thế đời đến đoàn tụ, tốt đẹp như thế

Rất nhanh đã đến hai giờ, Dạ Thất bị Dạ Chinh dẫn tới trước sân biệt thự, trên bãi cỏ trống trải, đến máy bay trực thăng phụ cận, thủ hạ của Dạ Chinh từ trên phi cơ trực thăng nhô đầu ra, báo cáo với ông ta, máy bay trực thăng tất cả bình thường!

Dạ Chinh đắc ý nâng lên cổ tay trái, nhìn thời gian, còn kém ba phút!

Việt dã quân dụng vọt thẳng phá tan cổng sân biệt thự, đang phóng nhanh về phía trung tâm bãi cỏ, xa xa liền thấy một chiếc máy bay trực thăng, cùng vài bóng người, Dạ Chinh nhìn xe Jeep chạy nhanh đến, hướng phía bầu trời bắn một phát súng!

Tốc độ xe Jeep chậm dần, quay đầu xe, đuôi xe đối diện với bọn họ, sau đó, trên xe một đôi nam nữ mặc ngụy trang đồng thời bước xuống, bọn họ đi đến một bên chiếc rương phía sau, người đàn ông mở cốp xe, bên trong là bao cát còn nguyên!

Bình Luận (0)
Comment