Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1196 - Chương 1196:

Chương 1196:

Anh đã nằm mơ một giấc mơ tuyệt đẹp và lãng mạn, cô gái trong mơ giống như gió xuân mười dặm, khiến anh cảm nhận được một cảm giác rung động muốn yêu, cô kéo tay anh chạy nhanh trên vùng quê, cô canh giữ bên giường bệnh của anh, dịu dàng chăm sóc anh.

Nhưng mà, giữa cô và anh luôn tồn tại một lớp sương mù thật mỏng, anh không nhìn thấy rõ mặt cô, cũng không biết cô là ai.

Không hề giống cảm giác mà em Kiều mang lại cho anh…

Cái cảm giác rung động này, đến bây giờ anh vẫn có thể cảm nhận được, có một sự thôi thôi anh hãy yêu đi.

Ý thức của anh dần dần quay trở lại, càng ngày càng rõ ràng, có thể chắc chắn rằng, người phụ nữ đang ghé lên mép giường không phải là em Kiều.

Là tiên nữ trong mộng của anh?

Người đàn ông trưởng thành 32 tuổi, trái tim nhất thời thót lên tận cổ họng, như thể một thiếu niên mới biết yêu, muốn thấy khuôn mặt của người yêu trong mộng của mình…

Đầu cô ấy nhúc nhích, khuôn mặt cà cà phía dưới.

Lúc này Đường Thiếu Đình mới nhận ra, tay mình bị cô ấy gối lên, mặt cô ấy đang chôn trong lòng bàn tay anh, hơi thở ấm áp phả lên lòng bàn tay anh, cảm giác đó thấm vào nội tâm, như một luồng gió xuân trêu chọc tiếng lòng…

Tiên nữ ngẩng đầu lên…

Đáy lòng Đường Thiếu Đình có một thanh âm đang gào thét, giờ phút này, tâm trạng của anh chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, đó là: Ý loạn tình mê!

Cô gái lại nhúc nhích, một lọn tóc dài rơi ra, cô ấy ngẩng đầu lên, khuôn mặt bị mái tóc dài che khuất, người đàn ông trưởng thành trên giường bệnh khao khát được nhìn thấy hoa thơm bằng đôi mắt hừng hực!

Ngón tay mảnh khảnh của cô khẽ vén làn tóc trước trán lên, vuốt lui sau, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp như thiên sứ…

Đôi mắt to tròn trắng đen rõ ràng, nhìn anh!

Đường Thiếu Đình vốn dĩ nhộn nhạo trong tim, khi nhìn thấy khuôn mặt này, như bị người ta hắt một xô nước đá!

Mẹ kiếp!

Anh tức giận đến mức chửi tục trong lòng!

Tại sao lại là cái tên “nhân yêu*” Ưu Ưu này?!

(*) Một từ mang ý xúc phạm người chuyển giới từ nam sang nữ của người Trung Quốc.

“Anh Đình, anh tỉnh rồi à!”. Ưu Ưu thấy anh đã tỉnh thì vui vẻ nói.

Người đàn ông vừa mới tỉnh lại trông rất suy yếu, râu ria mọc tùm lum, bị tức giận mà đầy máu sống lại, nhảy bật cái ngồi dậy!

Đúng là anh bị tức mà sống dậy!

Vốn dĩ trong lòng đang nghĩ ngợi về một tiên nữ bé nhỏ nào đó đang trông chừng mình, kết quả lại là cái tên nhân yêu này!

Ai mà không tức giận?!

“Sao lại là cô?!”. Đường Thiếu Đình tức giận hỏi, còn có thể nhớ rõ trong lúc mơ mơ màng màng, tiên nữ lấy bông gòn nhúng nước dịu dàng chấm môi anh cho đỡ khô! Ngẫm lại cái hành động dịu dàng đó do cái tên nam không ra nam nữ không ra nữ này làm, anh thật sự rất ghét bỏ trong lòng!

“Nếu không thì anh tưởng là ai?! Chị Kiều à? Chị Kiều và trung tá Lục đang ân ái rồi!”. Ưu Ưu dựa lưng vào ghế, liếc mắt nói với anh.

“Là ai cũng không thể là cô!”. Đường Thiếu Đình tức giận đến mức cắn răng, lẽ nào tiên nữ trong mộng của anh thật sự là cái tên nhân yêu này sao, vừa rồi cô nằm, anh thế mà lại không để ý đến mái tóc màu rượu đỏ của cô!

Fuck!

Đường Thiếu Đình cứ phải gọi là phiền muộn trong lòng!

“Cô nói, Lục Bắc Kiêu đã về rồi?”. Đường Thiếu Đình đang định hút thuốc thì nhìn về phía Ưu Ưu, nghiêm túc nói.

Ý thức được mình còn sống, anh cũng hiểu, chắc là do thuốc giải cứu sống, nghe nói bọn họ đang ân ái, anh không hề ghen tuông một xíu nào, chỉ thở phào thật nhẹ nhõm.

“Đúng vậy, trung tá Lục mang thuốc giải về cho anh, còn xảy ra vụ nổ, anh ấy tìm được đường sống trong chỗ chết!”. Lúc nói chuyện, vết thương trên cánh tay Ưu Ưu vẫn còn sưng đau, nhưng cô ấy chưa từng nhíu mày lấy một cái, cô mặc áo tay dài, anh không nhìn thấy, cũng sẽ không cho anh biết cô cũng ôm huyết thanh chạy trốn khỏi cái chết.

May mà Lục Bắc Kiêu không sao!

Đường Thiếu Đình khẽ cắn môi, rút một điếu thuốc bỏ vào miệng, đang định lấy bật lửa thì điếu thuốc trong miệng bị Ưu Ưu giật mất!

“Vừa tỉnh lại đã hút thuốc!”. Ưu Ưu ra vẻ dạy dỗ anh như một người bạn gái quản lý bạn trai, vẻ mặt âm u.

Bình Luận (0)
Comment