Sau cơn say, đầu đau như sắp nứt, trong đầu Đường Thiếu Đình không ngừng hiện lên những hình ảnh gợi cảm mơ hồ, anh có chút ảo não, thế mà lại mộng xuân!
Cảm giác căng mịn tiêu hồn, đến bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ, không khỏi bồi hồi nhớ lại…
Trong đầu anh loáng thoáng hiện lên hình ảnh người phụ nữ có vóc dáng ma mị mà anh muốn đè lên giường, cô ấy đưa lưng về phía mình, cái mông hình quả đào cong vút…chỉ là, không nhìn thấy mặt cô ấy, không nhớ nổi, cảm giác vẫn là, tiên nữ lần trước…
Anh mở to mắt ra nhìn trần nhà, ý thức dần dần rõ ràng, tất cả các giác quan đều khôi phục, trong không khí có một mùi mờ ám nồng nặc!
Loáng thoáng còn có thể nghe được ngoài hơi thở của anh ra thì còn có tiếng hít thở của người thứ hai!
!!!
Lúc anh quay đầu lại, chỉ thấy bên cạnh mình thật sự có một người phụ nữ đang nằm, mái tóc màu đỏ rượu hơi xoăn bung xõa, hầu như che khuất mặt cô ấy, cái màu tóc này…
!!!
Người đàn ông có vẻ mặt khó tin và vặn vẹo, nhìn người phụ nữ nằm trên giường anh mà ngủ, không phải, không phải phụ nữ, là đồ đồng bóng, người chuyển giới!
Trong đầu Đường Thiếu Đình có hàng ngàn câu chửi tục vụt ngang qua!
Lúc này, Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng mở cửa ra chạy vào, từ xa, anh thấy hai con chó ngậm những cục giấy vệ sinh nằm rải rác trên mặt đất và cắn xé một cách rất thích thú!
Dùng ngón chân mà nghĩ cũng biết trong những cục giấy vệ sinh đó có cái gì, là con cháu hậu duệ của anh!
Lại nhìn về phía quái vật nam không ra nam nữ không ra nữ còn đang ngủ say trên giường mình, Đường Thiếu Đình hò hét trong lòng: “NO!”
Anh bò dậy, tránh Ưu Ưu như tránh ôn dịch, đứng dậy phát hiện mình trần như nhộng, anh kéo chăn qua quấn quanh người, cứ thế, đến phiên cô trần như nhộng mà năm đó.
Đường cong hoàn mỹ, mái tóc dài gợi cảm, toàn thân đều là những vết đỏ mờ ám, trên cánh tay trái của cô còn quấn băng vải màu trắng, trên băng vải còn thấm ra chút máu…
Bắt mắt nhất là vết máu dính trên bờ mông cong vút của cô!
!!!
Điên rồi!
Sau khi uống say, anh bị người đồng bóng chà đạp rồi!
Cảm thấy hơi lạnh, Ưu Ưu co ro, chậm rãi mở hai mắt ra, vén tóc lên, lập tức thấy Đường Thiếu Đình nhìn mình như nhìn quái vật, làm như thể cô đã làm gì anh vậy đó!
Sau đó, anh sầm mặt, nhìn mình chăm chăm.
“Sao lại là cô?!”. Đường Thiếu Đình hung ác nói, tức giận đến mức lồng ngực trần phập phồng kịch liệt, trên khuôn ngực màu đồng rắn chắc của anh đầy những vết cào, đây là dấu vết cô để lại trong lúc kích tình, anh rống lên một tiếng khiến hai con husky sợ đến mức nhào ra cửa.
Ưu Ưu chỉ cảm thấy toàn thân đau xót khó chịu không thôi, còn khó chịu hơn lúc huấn luyện, nhất là nơi nào đó, vừa đau vừa rát…
Cô vẫn nằm yêu không nhúc nhích, không có hơi sức nói chuyện với anh.
Ngày hôm qua cô tạm thời trở về Vương Thất vạch mặt chị kế, sau đó vì sốt cao mà ngất xỉu, buổi tối mới có thể vội vàng trở về, tới nhà anh tìm anh, anh uống say không biết gì, bắt lấy cô rồi hôn lung tung một trận…
“Thế anh Đình nghĩ là ai?”. Cô yếu ớt nói.
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức vòng qua giường lớn, nâng tay lên định đánh cô, nhưng mà nhìn khuôn mặt nữ tình hơn cả phụ nữ kia, tay anh lơ lửng giữa không trúng, thế mà lại không đánh xuống được!
Anh cũng không bao giờ đánh phụ nữ!
Tuy trong mắt anh, cô căn bản không được xem là phụ nữ!
“Ưu Ưu, cô khá lắm, khốn kiếp, đêm hôm khuya khoắc tới nhà tôi, thừa dịp tôi uống say cưỡng hiếp tôi, một kẻ đồng bóng như cô, yên tâm thế quái nào được?!”. Đường Thiếu Đình tức giận nói.
Ưu Ưu: “…”
Anh lại còn cho cô là một kẻ đồng bóng!
Ưu Ưu kéo chăn qua đắp lên người mình, ngồi dậy: “Anh Đình, vừa rồi em không có vũ khí, ai…cưỡng hiếp ai?”
Cô luồng tay vào tóc, ngửa mặt lên nhìn anh, nói với vẻ quyến rũ vô hạn.