Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1216 - Chương 1216:

Chương 1216:

Trong ánh đèn mập mờ, cô gái đeo mặt nạ công chúa màu trắng khảm vô số kiem cương đập vào trong tầm mắt anh! Hơi thở mùi đàn hương tỏa ra từ miệng cô, mặc dù hai mắt được mặt nạ che chắn, nhưng vẫn có thể thấy cô tỏ ra rất vô tội.

Nhưng cách ăn mặc của cô thì lại chẳng vô tội!

Quần sooc jean, áo ba lỗ màu đen trễ ngực, trên ngực có hình xăm hoa hồng đen, trông như yêu tinh vậy!

Lại còn đeo mặt nạ công chúa tượng trưng cho sự thuần khiết!

Anh cong môi, vẫn không nhúc nhích, nhìn cô “biểu diễn”!

Cô to gan chủ động kéo anh tay, đi đến sàn nhảy chật chội đông người, anh cũng không đẩy cô ra, hai người lên sàn nhảy, công chúa thè chiếc lưỡi mềm mại liếm môi, sau đó giơ hai cánh tay lên, cơ thể trước lồi sau vểnh trông rất vô tội, uốn éo theo âm nhạc giống như rắn vậy!

Ánh mắt kỵ sĩ nhìn cái miệng anh đào tỏa ra hơi thở đàn hương, nhìn đầu lưỡi phun ra nuốt vào như xà tinh, anh mất hồn, cô bị người phía sau đụng vào, cơ thể yếu ớt không xương va vào người anh lần nữa, mềm mại dựa vào lồng ngực nóng bỏng của anh, cô lại không rời đi, hai cánh tay lớn mật ôm anh, đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng anh.

Đầu ngón tay cô như thể chứa điện, hữu ý vô tình làm anh nhiễm điện.

Người đàn ông trường thành 32 tuổi, không thể nào không biết điều này thể hiện cho cái gì.

Hầu kết của kỵ sĩ không tự chủ rung động, anh thừa nhận, anh bị cô gái xa lạ này trêu chọc rồi!

Tay cô rời khỏi lưng anh, cô xoay người rời đi, trong lòng anh không hiểu sao thấy hơi mất mát, công chúa lại đột nhiên xoay người dán về phía anh, hai cánh tay trực tiếp vòng lấy cổ anh, kiễng hai chân lên, bờ môi như vô tình như cố ý lướt qua cô anh.

Hơi thở mạnh mẽ chỉ thuộc về anh là mùi hương mà cô quyến luyến.

Cô rõ ràng cảm thấy bắp thịt trên người anh căng cứng, nhiệt độ cơ thể anh cũng đang tăng cao.

Anh không đẩy cô ra!

Cô gái nhếch môi nở nụ cười đắc ý, nói bằng tiếng Anh lưu loát: “Nơi này ồn quá, chúng ta ra ngoài trò chuyện nhé?”

“Tự tin vậy sao?”. Anh cũng hỏi lại bằng tiếng Anh lưu loát, giọng khàn khàn mà gợi cảm, khiến người ta chết chìm.

“Anh có cảm giác với tôi!”. Tay cô nhẹ nhàng chuyển động trên thắt lưng của anh, cơ bắp của anh càng căng cứng.

Anh không nói nên lời, giữ lấy eo cô, xoay người lách ra khỏi sàn nhảy. Trên sàn nhảy, một người phụ nữ mang mặt nạ con bướm trơ mắt nhìn cảnh tượng đó.

Ra khỏi quán bar, Đường Thiếu Đình vừa định tháo mặt nạ của cô ra thì bị cô ngăn cản, anh buông lỏng cô ra, đi về phía căn cứ quán bar bên cạnh, cô nhanh chóng nắm lấy tay anh.

“Anh Đình về sớm thế à!”. Tay trống cất giọng nói, ngay sau đó thì thấy một người phụ nữ đi theo bên cạnh anh.

Đường Thiếu Đình mở đèn lớn của quán bar lên, sáng trưng, có thể thấy rõ người phụ nữ gợi cảm đeo mặt nạ công chúa, cô ấy có mái tóc màu đen, nơi ngực xăm hình hoa hồng đen, dáng người ma quỷ, là phụ nữ thứ thiệt!

Anh lấy mặt nạn kỵ sĩ xuống, ra hiệu cho người pha rượu mang rượu lên.

Anh ngồi trên ghế chân cao, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, cô gái vẫn còn đeo mặt nạ công chúa bước tới, ngồi xuống.

“Anh Đình, đây là chị Đình à?”. Có người nói.

Đường Thiếu Đình từ chối cho ý kiến, cười như không cười.

“Sẽ không giống Ưu Ưu đấy chứ!?”. Sau này bọn họ cũng mới biết Ưu Ưu là gay, bởi vì anh Đình đã thông báo rồi, không cho phép Ưu Ưu tới căn cứ, nói cô ấy là người chuyển giới.

Lần này Đường Thiếu Đình giơ ly rượu ném qua!

“Muốn chết à! Nào có nhiều người chuyển giới như vậy! Anh Đình đây chỉ có cảm giác với phụ nữ thôi!”

“Cho nên, anh thừa nhận có cảm giác với tôi?”. Người phụ nữ dùng tiếng Anh lưu loát hỏi.

“Còn phải hỏi à, anh Đình nói, đêm nay sẽ mang chị Đình về cho chúng tôi, hơn nữa còn là phụ nữ thứ thiệt, không có cảm giác thì anh ấy sẽ không đưa về đâu!”. Tay trống cất giọng nói.

Đường Thiếu Đình từ chối cho ý kiến, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.

Cô gái đeo mặt nạ công chúa cong môi cười, lấy mặt nạ xuống.

Một khuôn mặt thuần khiết, vô hại, thanh thuần như thiên sứ đập vào mắt anh!

!!!

Nụ cười xấu xa của Đường Thiếu Đình lập tức cứng đờ, cả người anh cũng đều cứng đờ!

“Anh Đình, đã lâu không gặp! Ba tháng nay anh có nhớ em không?”. Ưu Ưu ngồi trên ghế chân cao nhìn anh, cười nhẹ nhàng mà nói với anh, hai mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Lúc này, nhân viên trong quán cũng nhận ra cô, tất cả đều cười ra tiếng heo!

Bình Luận (0)
Comment