Anh Đình thề thốt nói sẽ đưa về một chị Đình cho bọn họ, hơn nữa còn là phụ nữ thứ thiệt, kết quả, anh lại đem về tên gay Ưu Ưu đeo mặt nạ!
Thậm chí vừa rồi anh còn tưởng là anh đem về phụ nữ thật sự, mặt bị vả bốp bốp bốp!
Nhân viên quán nhìn vẻ mặt ngơ ngác của anh Đình, cười càng không kiêng nể gì cả!
Ưu Ưu vén mái tóc vừa mới nhuộm lại màu nâu sẫm, đôi mắt to vô tội nhìn người nào đó ngồi bên cạnh, không chỉ có khuôn mặt ngơ ngác mà là toàn thân đều ngơ ngác, cô cười lớn, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Trước cơn bão luôn bình yên dị thường, các nhân viên sau khi cười to một cách póng túng, tất cả đều dùng ánh mắt thương cảm mà nhìn Ưu Ưu sở hữu dung nhan thiên sứ và dáng người ma quỷ.
Người đàn ông ngồi trên ghế chân cao đã hóa đá, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, chợt đứng lên, bộ dạng hung dữ như muốn giết người.
“Anh Đình…A!”. Cô vừa mới mở miệng, cánh tay đã bị anh thô lỗ bắt lấy, anh kéo cô ra khỏi quán bar!
“Anh Đình! Anh vô lý thật, sự thật chứng minh, có lẽ anh cong thật rồi!”. DJ độc miệng lớn giọng nói.
Ưu Ưu không khỏi gật đầu: “Anh ta vốn vậy rồi!”
Cô chỉ cảm thấy anh bóp cánh tay như muốn bóp gãy, cô cũng không phản kháng, để mặc anh lôi mình ra khỏi quán bar, kéo vào con ngõ!
“A!”. Lưng nặng nề đập vào tường, Ưu Ưu hét lên, bàn tay xù xì của người đàn ông bóp chặt lấy cằm cô, cô có thể cảm nhận được toàn thân anh đang toát lên một sự tức giận dày đặc!
Đường Thiếu Đình hung tợn trợn mắt cái người trông hoàn toàn giống con gái trước mặt mình, cô đã nhuộm lại tóc, hình xăm trên ngực không biết thật hay giả, đeo mặt nạ, nhất thời, anh thế mà lại không nhận ra được!
“Hoặc là chết, hoặc là cút! Hai chọn một, cô muốn chọn cái nào?! Tôi đoán là vế trước, bởi vì con mẹ nó tôi đã cảnh cáo với cô nhiều lần rồi, cô không nghe, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần…”. Anh cắn răng, hung ác nói.
Anh còn chưa dứt lời thì cô nhóc không sợ chết đã dùng ngón trỏ đè lên môi anh!
“Anh Đình…rõ ràng anh có cảm giác với em, đêm đó, anh hành hạ em rất thê thảm…Tại sao anh luôn xua đuổi em, nghe theo trái tim đi, không được sao?”. Ưu Ưu nhìn chằm chằm anh bằng ánh mắt câu hồn, nói mỗi câu mỗi chữ một cách mị hoặc.
Lúc cô nói chuyện, trong đầu anh lại liên tưởng đến hình ảnh ướt át đêm đó, anh càng muốn bóp chết cô!
Nhưng mà cô không sợ chết, đầu ngón tay thế mà lại khẽ vuốt trên cánh môi anh, dường như trêu chọc!
Con ngõ nhỏ u ám, buổi tối nóng ran, hai cơ thể gần kề nhau, anh phẫn nộ, cô vẫn còn không sợ chết mà trêu chọc anh, mà anh thì trong cơn tức giận lại xen lẫn ham muốn kêu gào!
Anh dời bàn tay thô ráp xuống bóp cổ cô!
“Tôi có cảm giác với bất cứ báu vật nào có vóc người xinh đẹp!”. Anh hung ác nói, kiêu ngạo, không thừa nhận mình hết lần này đến lần khác có cảm giác với cô!
“Vừa rồi ở quán bar em có nhìn thấy anh từ chối một người phụ nữ có vóc dáng rất tuyệt vời!”. Ưu Ưu không sợ chết mà “vả” vào mặt anh!
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức thật sự bóp cổ cô!
Rõ ràng có thể phản kháng, cô là lính đặc chủng trong quân đội hoàng gia, thân thủ không kém anh, nhưng cô lại không làm vậy, kẻo bại lộ thân phận thật.
“Anh Đình…em, em không thở được…khụ khụ…”. Cô khó chịu há miệng thở dốc, hai tay nắm chặt cổ tay anh.
“Anh Đình, anh vô lý, đêm đó rõ ràng anh là người chủ động…khụ khụ…”. Nước mắt chảy ra khỏi khóe mắt, cô tội nghiệp nhìn anh, uất ức nói.
Thật con mẹ nó điên rồi, anh lại hơi mềm lòng, tay không khỏi buông ra…
Cô có thể hô hấp, há mồm thở dốc, kịch liệt ho khan, khom người lại, trông rất đau khổ!
Bởi vì vừa rồi anh suýt nữa đã bẻ gãy cổ cô!
Anh còn chưa mở miệng thì cô nhóc không sợ chết thì mà lại ôm lấy anh!