Em Mười Ba, em gái trong xã đoạn từng lăn lộn với anh trước đây khi ở Hong Kong.
Năm đó sau khi xã đoàn bị giải tán, những người trong giang hồ như bọn họ chạy trốn, li tán, có kẻ bị bắt!
Đường Thiếu Đình không ngờ, tám năm trôi qua mà còn có thể gặp lại em Mười Ba.
“Nói ra rất dài dòng!”. Anh cười nói, móc ra một gói thuốc lá bước tới trước, cho bốn tên côn đồ mỗi người một điếu, giang hồ có nguyên tắc của giang hồ, tuy nguyên tắc này rất điêu toa, nhưng trước tiên vẫn cần phải tuân thủ.
Anh nói với vốn tên côn đồ, em Mười Ba là bạn của anh, bảo bọn họ cho anh Đình anh chút thể diện.
Bốn tên côn đồ thấy thật sự là bạn anh, nàm dám truy cứu nữa, giải tán!
Ưu Ưu cách đó không xa chua xót mà nhìn, em Mười Ba này hiển nhiên là người mà anh đã quen biết từ lâu, đây cũng là lần đầu tiên cô thấy Đường Thiếu Đình quen thuộc và thân thiết với một người phụ nữ như thế ngoài chị Kiều ra!
Em Mười Ba, vóc dáng rất khá, ngực tấn công, mông phòng thủ, ăn mặc cũng nóng bỏng!
“Sao em lại tới nước T? Một mình? Mấy năm nay sống ở đâu?”. Đường Thiếu Đình vừa nói vừa dẫn cô ta vào quán bar căn cứ, anh dường như đã hoàn toàn quên mất cô, chỉ cười nói với em Mười Ba!
Bình dấm chua trong lòng Ưu Ưu nhất thời bị lật đổ!
Ánh mắt cô nhìn bóng lưng của Đường Thiếu Đình như thể ánh mắt của một cô bạn gái nhìn bạn trai của mình trêu hoa ghẹo nguyệt ngay trước mặt mình vậy!
Cô siết chặt hai tay, nhẫn nhịn ham muốn đánh người, bước chân đi theo!
“Anh Đình, anh thì sao? Đã kết hôn chứ?”. Em Mười Ba ôn chuyện với anh.
“Chúng tôi vẫn chưa kết hôn!”. Ưu Ưu chạy bước nhỏ tới bên cạnh Đường Thiếu Đình, thân mật ôm lấy cánh tay anh, tách hai người họ ra!
Cô ôm cánh tay anh thật chặt, nở nụ cười nhìn em Mười Ba ở bên phải, làm vậy như đang tuyên bố chủ quyền vậy!
Em Mười Ba sững sờ, ngọn đèn trong quán bar soi sáng vẻ mặt phức tạp của cô ta.
Đường Thiếu Đình hất mạnh cô ra, Ưu Ưu sống chết ôm lấy: “Nhưng mà, chúng tôi sẽ cưới rất nhanh thôi, nói không chừng trong bụng tôi đã có baby rồi!”
“Mười Ba! Em đừng tin mấy lời quỷ quái của cô ta! Cô ta là một người chuyển giới!”. Đường Thiếu Đình vô cùng không nể mặt mà nói Ưu Ưu ngay trước mặt em Mười Ba, mạnh mẽ hất cô ra!
Ưu Ưu phẫn nộ, càng khó chịu!
Hiển nhiên, em Mười Ba có quan hệ không cạn với anh!
Vừa rồi cô cũng chỉ dò xét thôi.
Em Mười Ba quan sát Ưu Ưu tỉ mỉ: “Anh Đình, anh nói cô ấy, cô ấy là…người chuyển giới? Không giống chút nào!”
“Có ngốc không, gay, hiểu không?!”. Đường Thiếu Đình trêu đùa với em Mười Ba, dẫn cô ta vào quán bar.
Ưu Ưu đứng ở cửa quán bar, lặng lẽ ghi thêm một dòng nữa trong quyển sổ nợ của anh trong lòng.
Đường Thiếu Đình! Sau này em sẽ từ từ tính toán với anh!
Những điều sai lầm của anh, cô đều nhớ rất rõ, đến khi anh yêu cô, yêu đến mức không thể thoát ra được, cô sẽ tính toán từng cái một với anh!
Ưu Ưu hùng hồn nghĩ, lại cười khúc khích.
Thật ra cũng không trách anh, trước giờ vẫn luôn là cô đơn phương một phía mà thôi!
Cô đứng bên cạnh cửa sổ sát đất ở quán bar, nhìn anh đang uống rượu và nói chuyện phiếm với em Mười Ba ở bên trong, bên tai dường như còn có thể nghe thấy lời anh nói vào lần gặp gỡ ban đầu.
“Nghe thấy tiếng súng nổ thì cô hay nhảy xuống sông, sẽ có người cứu cô! Cô gái, cá lớn nuốt cá bé, trốn được lần này, chưa chắc cô có thể trốn được lần tiếp theo, cho nên, cô phải trở nên mạnh mẽ!”
Anh cầm súng để lên đầu cô, thấp giọng thì thầm bên tai cô.
Cô gái mười sáu tuổi, công chúa nhỏ yếu ớt vô dụng của nước T, ghi nhớ lời anh nói, trong sáu năm, huấn luyện cực khổ, nằm gai nếm mật, phượng hoàng niết bàn, tắm lửa tái sinh*!
(*) Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh: phượng hoàng cháy trong lửa và tái sinh từ đống tro tàn, là hình ảnh ẩn dụ cho tinh thần bất khuất kiên cường và ý chí chiến đấu dũng cảm.
Anh không biết, lúc gặp lại anh lần nữa, lòng cô vui sướng biết bao nhiêu!
Anh không biết, lúc anh trúng độc sắp chết, cô dứt khoát liều chết đi tìm thuốc giải cho anh!